Dù người ta cả đời không lấy chồng cũng sẽ không lấy người nhà nghèo tám đời như mấy người đâu.
Cụ bà thấy anh ta đi rồi, thì nói với Lưu Viễn:
"Sau này đừng cứ gặp người khác là nói nhà mình tám đời nông dân nghèo nữa, nông dân nghèo thì cứ nói là nông dân nghèo, đừng có nói tám đời nông dân nghèo, có biết chưa."
Điều này đã đủ nhục rồi, còn đi nói với người khác, cụ bà thở dài, con trai bà ta cũng quá thật thà rồi.
Lưu Viễn nghe xong không vui chút nào:
"Sao thế? Nhà mình đều là thành phần tốt mà, hơn những phần tử xấu kia rất nhiều."
Ngày xưa những người giàu có nói chuyện với anh ta, anh ta còn chẳng thèm để ý, những kẻ tư bản dựa vào cái gì mà coi thường anh ta?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT