Lý Tư Vũ thở dài, thật sự là xấu hổ, ăn cháo rau dại cũng có thể ăn thành như vậy, suy cho cùng là rất lâu rồi chưa ăn qua những thứ này, không có cách nào nuốt trôi.
Mấy lần trước đi lên hai đại đội, đều chưa từng ăn qua thứ cháo khó ăn như vậy, mà đại đội này nhiều người như vậy, sao lại ăn kém nhất?
Lý Tư Vũ nghĩ, lần này cần cẩn thận tra kỹ một chút, nhìn xem có hay không có người tham ô, khiến cho cô ăn cháo rau dại, thật sự là quá đáng.
Qua nửa giờ, Tề Trác bưng bát thuốc đi tới, anh ta đặt ở bên cạnh Lý Tư Vũ nói:
"Cái này tôi đã để nguội rồi, hiện tại uống vẫn còn ấm, một hơi uống hết, không được bỏ phí."
Anh ta biết loại thuốc này vị đắng, sợ Lý Tư Vũ chịu không nổi, cho nên mới nói như vậy.
Lý Tư Vũ nhìn vào bát nước đen như mực trước mặt, hận không thể nhắm mắt lại để vật này biến mất không thấy nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play