Chương 90: Người quen
"Chúng ta lên lầu hai đi, bí thư Cao đã hẹn trước rồi."
Đào Đan nói xong liền kéo theo Lý Tư Vũ đi lên lầu hai.
Đúng là có quan hệ dễ làm việc nha, đến là có thể vào phòng ngồi.
Lầu hai khá ít người, lác đác mấy bàn có người ngồi ăn cơm, phòng cũng chỉ có ba cái, đều đang đóng cửa, cũng không biết có người ngồi hay không.
Bàn ở giữa có một đôi nam nữ đang ăn cơm, trong đó có một người đàn ông sau khi nhìn thấy Lý Tư Vũ thì trên mặt lộ ra biểu cảm không thể tin nổi.
Anh ta lập tức lại cảm thấy không thể nào, cẩn thận nhìn hai người đi vào phòng riêng, sau đó mới thu hồi tầm mắt.
Cô gái đối diện thấy anh ta cứ nhìn đồng chí nữ khác, trên mặt thể hiện vẻ khó chịu, không nói gì mà nhìn anh ta.
Đáng tiếc người đàn ông đối diện vẫn đang hồi tưởng lại người vừa nhìn thấy, cũng không chú ý tới biểu cảm của cô gái ngồi trước mình.
Lý Tư Vũ đi theo Đào Đan vào trong một gian phòng, bên trong đã có hai người ngồi nói chuyện phiếm.
Cao Viễn nhìn thấy hai người tiến vào, cũng không đợi các nàng ngồi xuống, liền nói:
"Tôi đã đặt mấy món ăn, bởi vì bí thư Tiểu Lý lần đầu tiên tụ tập với chúng ta, nên gọi hai món thịt."
Lý Tư Vũ nghe giọng điệu của anh ta, ý là gọi ít thịt đi, xem ra bình thường bọn họ tụ tập ăn uống rất là xa xỉ.
Lý Tư Vũ cũng nghe ra, bọn họ muốn thông qua bữa cơm này để xác định năng lực kinh tế của cô.
Nếu cô không thể theo kịp, sau này có thể ít gọi cô, hoặc không gọi cô tới nữa.
Sao mà vậy được?
Lý Tư Vũ nghĩ, chị đây còn phải trông cậy vào mấy người để nuôi sống gia đình đấy! Làm sao có thể để bọn họ nghĩ mình không có điều kiện kinh tế để ăn chung được.
Mặt cô tỉnh bơ ngồi ở bên cạnh Đào Đan, luôn mỉm cười gật đầu, cũng không có phát biểu ý kiến gì.
Diệp Xuân nhìn đồng hồ đeo tay, có chút buồn bực nói:
"Bí thư Lý bình thường đều là người đầu tiên đến, sao lần này chậm như vậy nhỉ?"
Cao Viễn nói: "Có thể có chuyện gì chậm trễ, dù sao đồ ăn còn chưa lên, chờ đồ ăn lên rồi đợi một lát, vẫn không đến thì chúng ta ăn trước."
Mấy người đều không có ý kiến, Lý Tư Vũ càng không có ý kiến! Cô chỉ ăn một ổ bánh mì vào buổi trưa, vì vậy cô đã đói bụng không chịu nổi từ lâu rồi.
Chỉ một lát sau, nhân viên phục vụ bưng đến hai đĩa thức ăn. Phòng bao này được phục vụ, nếu ngồi ở bàn ngoài, có lẽ phải tự mình bưng.
Hai món ăn đều là món chay, một đậu phụ khô xào giá đỗ, một đĩa địa tam tiên (ba món rau xào gồm khoai tây, cà tím, ớt xanh).
Nhìn bề ngoài so với nhà hàng quốc doanh ở nông thôn tốt hơn rất nhiều, xem ra thành phố thật không tệ.
Sau đó nhân viên phục vụ lại bưng cơm và bánh bao, lại thêm ba món ăn một canh.
Hết Chương 90: Người quen.