Chương 82: Bùi Tử Hào

Hai túi gạo hai trăm cân, chỉ hơn chứ không ít.

Có vẻ như anh ta đã đúng khi trước đó đã chọn than đá tốt.

"Tôi tên là Bùi Tử Hào, làm việc ở xưởng dệt, nếu có việc gì thì cô có thể tới tìm tôi."

Chữ viết tay của Lý Tư Vũ khiến anh ta cho rằng mình có thể kết bạn với cô.

Bùi Tử Hào cũng nhìn ra được, Lý Tư Vũ cho địa chỉ và lộ ra khuôn mặt thật, cũng là thành ý của cô.

Lý Tư Vũ vừa nghe anh ta làm ở nhà máy dệt, cô lập tức vui vẻ gật đầu,"Tôi tên là Lý Tư Vũ, làm việc ở xưởng quặng, anh có chuyện gì cũng có thể tới tìm tôi!"

Bùi Tử Hào mỉm cười gật đầu,"Nhà máy dệt có rất nhiều sản phẩm lỗi, nếu cô cần vải thì lúc nào tôi cũng có thể mang đến cho cô."

"Vậy tốt quá! Cuối tháng tôi tới tìm anh được không?"

Lý Tư Vũ chờ mong nhìn Bùi Tử Hào.

Bùi Tử Hào suy nghĩ một chút, cuối tháng chắc là có thời gian, anh ta liền đáp ứng."Được."

Tiễn khách hàng lớn đi, Lý Tư Vũ vui vẻ quay về phòng.

Hôm nay nhận đơn hàng lớn, quan trọng nhất là có thêm một người bạn.

Ngay cả khi chưa đến mức độ của bạn bè, nhưng cũng có thể nói khoác là bạn bè rồi!

Dù sao bí mật của cô tương đối nhiều, người quen nhiều hơn, thì về sau cũng dễ làm việc hơn?

Bùi Tử Hào đẩy xe về kho, sau đo cõng gạo về phòng.

Nhà ở khu này so với chỗ ở của Lý Tư Vũ có phần lớn hơn, khá giống tứ hợp viện ở Bắc Kinh.

"Tử Hào về rồi à?"

Một bà cụ mặc áo khoác màu đen xuất hiện ở cửa nhà bếp với một cây gậy.

"Con lại đi chợ đen à, lần sau đừng đi nữa, thân thể bà như nào bà tự biết, không cần ăn đồ tốt như vậy đâu."

Bùi Tử Hào tiến lên đỡ lấy bà cụ, anh ta mặt mày tươi cười,"Bà nội, cháu mua được gạo cho bà, ngày mai chúng ta có thể ăn cháo, ăn cơm rồi!"

Bà cụ cười ha hả nhìn cháu trai trước mặt, mắt bà thể hiện sự đau lòng.

"Tử Hào à, con coi bà nội như trẻ con mà dỗ dành sao, có cái gì mà bà nội chưa từng ăn qua chứ."

Bà cụ ngày trước cũng là tiểu thư nhà giàu có, sơn hào hải vị nào chưa từng ăn qua?

Thời chiến tranh, cha bà lấy gia sản trong nhà quyên tặng để đánh giặc, lúc đó mới bảo vệ được gia đình yên ổn như bây giờ.

Con trai bà đa số đều nhập ngũ làm lính, hiện tại gia đình càng ngày càng tốt, chỉ là thế đạo không tốt mà thôi.

"Bà nội, sau này càng ngày sẽ càng tốt hơn." Bùi Tử Hào an ủi bà cụ.

Hai người đi vào trong phòng, cửa chính lại mở ra.

Một cô gái mặc áo khoác màu vàng nhạt đi vào, thấy hai người nhìn mình, cô ta lườm một cái rồi đi vào một căn phòng khác.

"Gần đây Tử Hàm luôn về buổi tối, cháu không có việc gì để ý nó một chút, cha mẹ cháu chỉ có cháu và con bé thôi."

Ý của bà cụ rất rõ ràng.

Nhưng cũng không phải là lần đầu tiên Bùi Tử Hào thấy em gái của mình như vậy, thật sự anh ta cũng không có cách nào.

Hết Chương 82: Bùi Tử Hào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play