Chương 75: Đánh Trương Toàn Phát
Lý Tư Vũ thấy bác bảo vệ đã rời đi, sắc mặt cô càng ngày càng thả lỏng.
"Tôi không muốn quen biết anh, nếu như anh không có chuyện gì khác thì tôi đi đây."
Trương Toàn Phát vừa nghe Lý Tư Vũ nói phải đi? Như vậy sao được?
Hắn biết phụ cận không có ai, gan cũng lớn lên, hắn cười bỉ ổi bắt lấy cánh tay Lý Tư Vũ.
"Đừng đi? Ôi, nó thực mềm mại."
Lý Tư Vũ nhịn xuống ghê tởm, làm bộ vẻ mặt sợ hãi,"Anh. Anh đang làm gì vậy? Buông tôi ra, tôi sẽ la lên đó."
Trương Toàn Phát cảm thụ sự mềm mại trong tay, làm sao có thể nỡ buông tay?
Hắn lôi kéo Lý Tư Vũ vào rừng cây nhỏ,"Khà khà, cô kêu đi! Hét lên cũng vô dụng thôi!"
Lý Tư Vũ thấy hai người đều đã vào rừng cây, Trương Toàn Phát đi trước đưa lưng về phía mình.
Trong tay cô đột nhiên xuất hiện một cây gậy màu đen, chọc mạnh vào gáy Trương Toàn Phát.
"A..."
Trương Toàn Phát kêu một tiếng thảm thiết, chỉ cảm thấy sau gáy mình một dòng điện đau nhức, đột nhiên ngã xuống đất không dậy nổi.
Lý Tư Vũ ghét bỏ dùng dùi cui điện lật đầu hắn lại, chỉ thấy miệng hắn phun nước bọt, ánh mắt trắng bệch.
"Nên thế!"
Lý Tư Vũ hung hăng đạp Trương Toàn Phát một cái, người này chết cũng không khiến cô chột dạ.
Cô nhìn tình trạng rất nghiêm trọng của hắn, một chút cũng không sợ hãi, dù sao cũng là do hắn có mưu đồ bất chính trước!
Lý Tư Vũ dùng cành cây khô làm lộn xộn dấu chân trên mặt đất, cô bước ra từ phía bên kia của khu rừng.
Nhìn bốn phía không có người, Lý Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, bước nhanh về nhà.
Rốt cuộc là lần đầu tiên cô đánh người, hơn nữa còn đánh nghiêm trọng như vậy, trong lòng cô vẫn rất sợ hãi.
Không phải là sợ đánh chết người, mà là sợ bị người ta nhìn thấy mình từ nơi này đi ra.
Về đến nhà, Lý Tư Vũ cởi áo ra ném thẳng vào thùng rác trong không gian.
Vừa rồi bị Trương Toàn Phát kia nắm được quần áo, còn có dấu đen, thật là ghê tởm.
Có điều mang từ nhà đến chỉ có hai bộ quần áo, cái này ném đi cũng không có đồ thay thế.
Quần áo trong không gian cũng không mặc được, lại không có vải.
Xem ra phải tiếp tục làm việc chăm chỉ để mua quần áo mới rồi!
Mang tâm lý thấp thỏm bất an, sáng hôm sau Lý Tư Vũ thức dậy liền có quầng thâm mắt.
Xem ra cô không thích hợp làm loại chuyện đánh người này, cô thở dài, lau một chút kem dưỡng mắt lên mặt, trang điểm.
Cô soi gương, nhìn không thấy bộ dáng tiều tụy thì cầm túi xách ra ngoài.
Lúc sắp đến xưởng quặng, ngoài cửa bị một đám người vây kín.
"Ông trời đúng là không có mắt! Tôi không muốn sống nữa!"
Tiếng khóc nháo của một bà lão truyền đến, Lý Tư Vũ tiến lên nhìn.
Một bà già hơn sáu mươi tuổi đang ngồi trên mặt đất khóc lóc, nước mắt chảy ròng ròng.
Hết Chương 75: Đánh Trương Toàn Phát.