Chương 66: Lâm Thành hỏi tên Tư Vũ
Lâm Thành đi ra đầu tiên, thấy nhóm thư ký đứng thành một đám, anh ta nháy mắt ra hiệu cho thư ký của mình, chuẩn bị rời đi.
Lúc nhìn đến Lý Tư Vũ, anh ta quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Lý Tư Vũ chỉ nghe mấy thư ký nói chuyện mà quên mất người tên Lâm Thành này.
Chờ lúc hai người đối diện, trong lòng Lý Tư Vũ hồi hộp một chút, cô lập tức cúi đầu xuống.
Lâm Thành sao có thể quên được người phụ nữ trên xe khách, nôn ra đầy quần anh ta.
Người phụ nữ này dù có hóa thành tro thì anh ta cũng nhớ rõ!
Ánh mắt Lâm Thành chợt lóe lên, những người khác đều không phát hiện ra, chỉ có Lý Tư Vũ thấp thỏm trong lòng.
"Đi thôi." Giọng điệu anh ta nhàn nhạt, mang theo thư ký nghênh ngang rời đi.
Lý Tư Vũ chờ người đi rồi, liền thở phào nhẹ nhõm, Lâm Thành này làm cho người ta áp lực quá lớn.
Chủ yếu là mình chọc đến người ta ...
Mấy người kia thấy Lâm Thành đi rồi, thì không có tâm tư gì ở lại đây.
Sau khi nói lời tạm biệt với nhau, Trương Học Văn cũng dẫn Lý Tư Vũ đi.
Lâm Thành lên xe, nói với thư ký bên cạnh: "Diệp Xuân, thư ký mới vừa rồi ở nhà máy nào?"
Diệp Xuân bị Lâm Thành hỏi mà sửng sốt, lập tức nhớ tới, nói: "Cái người tết tóc hai bên sao? Hình như là của xưởng quặng, có điều không phải thư ký, chỉ tạm thời thay thế tới, tên là Lý Tư Vũ."
Lâm Thành vuốt cằm không nói gì, xưởng quặng?
"Lý Tư Vũ..." Khóe miệng Lâm Thành khẽ nhếch, cười lạnh một tiếng.
Diệp Xuân từ trước đến nay rất hiểu Lâm Thành, khi nhìn thấy biểu cảm này, anh ta nổi hết cả da gà.
Anh ta không biết người tên Lý Tư Vũ kia đã đắc tội ông chủ như thế nào, trong lòng lặng lẽ cho cô ta một cây nến, đi đường bình an...
Lại một quãng đường xóc nảy trở về xưởng quặng, Lý Tư Vũ không biết bị người ta đốt nến cầu nguyện, cô cảm thấy đây là lần ngồi xe đau khổ nhất đời này.
Tuy rằng bản thân không khỏe, nhưng Lý Tư Vũ cũng không biểu hiện ra ngoài, mà mỉm cười đi theo phía sau Trương Học Văn.
Trương Học Văn trả xe, ông ta nhận sổ ghi chép Lý Tư Vũ đưa.
Ông ta nói với Lý Tư Vũ: "Cô về đi, lần này làm phiền cô rồi."
Lý Tư Vũ vội vàng xua tay,"Đâu có, phó xưởng trưởng Trương, thân là một thành viên của xưởng quặng, nơi nào cần thì tôi sẽ đến nơi đó, sau này có chuyện gì cần, ngài cứ việc phân phó!"
Trương Học Văn thấy thái độ rất tích cực của Lý Tư Vũ, hài lòng gật gật đầu.
Trở lại văn phòng, Hách Kiến Hồng và Thường Tuyết Cầm đều có mặt.
Hách Kiến Hồng ngẩng đầu nhìn Lý Tư Vũ, trong mắt toàn là bất mãn.
"Ồ, gần tan tầm mới về, cô coi đây là nhà cô à? Nói đi là đi!"
Ngữ khí của bà ta không tốt, khiến Lý Tư Vũ sững sờ.
Lý Tư Vũ nhớ trước khi đi, Trương Học Văn đã dặn bảo vệ thông báo cho phòng kế toán, cái người này sao lại như không biết?
"Hách kế toán, tôi cùng phó giám đốc Trương đi ra ngoài một chuyến, không có ai tới thông báo sao?"
Đương nhiên có người thông báo, có điều Hách Kiến Hồng chỉ là muốn thị uy với Lý Tư Vũ, ai bảo cô cướp danh tiếng của bà ta?
"Làm sao, cùng phó giám đốc Trương đi ra ngoài một chuyến, trong mắt cô không còn ai, coi thường chúng tôi rồi." Hách Kiến Hồng càng nói càng quá đáng.
Lý Tư Vũ thấy bà ta hùng hổ gây sự, ánh mắt cô lạnh lùng. Đây là cho một chút màu, thì bà muốn mở một xưởng nhuộm sao?
Hết Chương 66: Lâm Thành hỏi tên Tư Vũ.