Thôi Phương Cúc cười lắc đầu nói:
"Con thích ăn là được rồi, nói cái gì vất vả với không vất vả?"
Lâm Thành cười cười không nói gì.
Chu Hữu Văn đặt tờ báo xuống, nói:
"Ăn cơm thôi, cũng không còn sớm nữa."
Sau khi mọi người ngồi xuống, Thôi Phương Cúc lần lượt múc cơm cho bọn họ, mỗi người đều múc một bát cơm có ngọn.
Bình thường Chu Hữu Văn rất tiết kiệm, nhưng ông ta biết Lâm Thành là người thích ăn ngon, cho nên hôm nay mới có thể nấu thuần cơm trắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT