Lý Thành Tài bị cụ bà tẩy não thành công, cậu ta chạy ra ngoài tranh thủ làm việc, khiến cho Lý Tư Vũ cảm thấy mơ hồ.

Có điều ngoại trừ Lý Thành Tài không biết nấu cơm, thì những thứ khác cậu ta đều biết, cho nên cô cũng không để tâm nhiều nữa.

Muốn làm việc là chuyện tốt, cô cũng không thích phục vụ người khác.

Buổi tối Vương Dã đưa giường tới, có điều chỉ có một mình anh ta tới.

Vương Dã đẩy xe ba bánh mệt đầu đầy mồ hôi, anh ta lại giúp Lý Tư Vũ ghép giường, bận rộn nửa giờ.

Loại giường này là một cái ván gỗ đặt trên giá gỗ, thế nhưng mài tương đối tốt, không có gai gỗ, còn sơn màu đỏ.

Chỉ là thời gian sử dụng lâu rồi nên hơi đen, nhưng không ảnh hưởng đến giấc ngủ.

Lý Tư Vũ trả thêm năm hào cho anh ta coi như là phí lắp đặt.

Vương Dã từ chối lời mời ăn cơm của Lý Tư Vũ, anh ta tranh thủ trời chưa tối để về nhà.

Thêm một cái giường, Lý Tư Vũ cho Lý Thành Tài nằm, còn mình thì nằm với cụ bà.

Cô đã lấy chăn ra từ lâu, cụ bà vốn cũng không hỏi mấy chuyện này.

Lý Thành Tài cũng không hỏi, cậu ta cảm thấy đây là do Lý Tư Vũ không ngại mất mặt mà tìm cách mua về.

Tốt lắm, rất mạnh mẽ.

Đối với việc bọn họ không hỏi gì, Lý Tư Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm, không hỏi càng tốt.

Lúc trước cô đã thu hồi lại đệm điện vì sợ bị người ta phát hiện, vậy nên không dùng nữa.

Chỉ còn lại một ngày nghỉ, sáng sớm hôm sau Lý Tư Vũ đi qua nhà hàng xóm mượn xe đẩy, cô và Lý Thành Tài đẩy cụ bà đến bệnh viện.

Đối với hai người mới tới, Hồ Hiểu Mai cũng biết, vì vậy khi thấy Lý Tư Vũ hiếu thảo như vậy, trong lòng chị ta xúc động rất lớn.

Bây giờ làm gì có con gái nhà ai vừa đi làm lại còn chăm sóc mẹ già, ai cũng chỉ muốn chăm sóc tốt nhất cho bản thân, hơn nữa nhà có con trai thì càng không đến phiên con gái.

Cho nên không cần nói lần hai, có thể giúp là chị ta giúp, chỉ là mượn một chiếc xe mà thôi, cũng không phải là không trả.

Thân thể cụ bà cũng không thể kéo dài, cần nhanh chóng chữa trị.

Bệnh viện ở ven thành phố, đó là tòa nhà hai tầng có hai gian nhà gỗ. Cửa lớn thỉnh thoảng có mấy người đi ra, nhưng cũng không nhiều lắm.

Người đi vào bên trong thì lại càng ít, hiện tại người có tiền quá ít, nếu không phải bệnh nặng gì không ai muốn đến bệnh viện.

Có nhà không có tiền, dù bệnh nặng cũng không tới.

Lý Tư Vũ trước tiên đi xem một vòng, không có chỗ nào đăng ký, cô liền giữ một người y ta lại hỏi một chút.

"Cô đến văn phòng bác sĩ đi, bác sĩ ở bên kia."

Y tá nói xong thì đi mất, cũng không dẫn cô đi.

Hết Chương 121: Lắp giường mới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play