Đỗ Minh Trà từ trong mơ tỉnh lại, nghe thấy Hoắc Vi Quân đang đè giọng nói chuyện.
“Hai người các anh cứ nằm trên giường như vậy, còn la hét với tôi cái gì?” Hoắc Vi Quân cười lạnh “Anh coi tôi là đứa trẻ lên ba à? Sao không nói hai người các anh không mặc đồ là vì ủng hộ hàng nội?”
Không biết bên kia nói mấy lời gì đó, cô ấy lại lạnh giọng nói: “Sau này đừng gọi điện thoại cho tôi, cũng đừng để tôi nhìn thấy anh, mệt người.” 
Điện thoại kết thúc, Hoắc Vi Quân hít một hơi thật sâu, nhìn thấy Đỗ Minh Trà mắt vẫn đang lim dim, hỏi: “Làm ồn đến cậu à?”
“Không có.”
“Hai hôm nay cậu đi làm thêm có phải mệt chết rồi không?” Hoắc Vi Quân đau lòng nhìn Đỗ Minh Trà bọng mắt thâm quầng, giọng nói dịu dàng: “Nếu không thì buổi tối xin nghỉ một hôm? Nghỉ ngơi một chút?”
“Thôi” Đỗ Minh Trà vươn vai “Đứa trẻ đó thật ra rất dễ dạy bảo, không mệt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play