Đỗ Minh Trà không biết tình huống bên ngoài như thế nào, điện thoại bị vứt lên trên bàn, cô vẫn mặc lễ phục, cẩn thận ngồi trên ghế đàn.
Thẩm Hoài Dữ khom người chỉ dạy cho cô.
“Anh lúc nhỏ từng gặp bác Đặng một lần” Thẩm Hoài Dữ dịu giọng nói. 
“Lúc đó anh thông qua việc tìm những hành vi đặc biệt của người khác để ghi nhớ cả người….Chỉ nhớ được là bác Thẩm đánh đàn rất giỏi.”
Đỗ Minh Trà biết ba mình không chỉ chơi piano giỏi.
Không giống với người đàn ông trung niên khác mà cô biết, ba cô cho dù lớn tuổi rồi cũng sẽ không rượu bia bụng phệ, sẽ không giẫm lên ghế cùng người ta uống rượu khoác lác, ông cũng không thích cờ bạc, cũng không thích cùng người bạn này, người bạn kia uống rượu.
Ba của cô biết đánh piano, cho dù trong nhà chỉ có một cây đàn piano cũ mua từ chỗ cửa hàng đàn sau khi đã giảm giá. Chỉ đáng tiếc Đỗ minh Trà không có hứng thú gì nhiều, cũng không kiên trì theo ba học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play