Gió đêm thổi xào xạc, Đỗ Minh Trà sững sờ hai giây, nhịn không được hắt xì hơi một cái, vươn tay che mũi, đầu mũi bị xoa đỏ ửng.
Cô vô thức hỏi: “Ông?”
“Là ông hai” ông cụ Đặng cho rằng cô đang gọi Thẩm Hoài Dữ, đi lên phía trước một bước, phê bình cô: “Sao đến xưng hô cũng không gọi đúng vậy?” 
Nói như thế , ông vẫn kéo tay Đỗ Minh Trà.
Đỗ Minh Trà lúc này mới phát hiện, tay của ông lại lạnh như vậy, không có độ ấm gì.
Rõ ràng là ông cụ Đặng mặc không ít, hai tay lại lạnh, hai cánh môi của ông run rẩy, bước lên bậc thềm, giọng nói có chút run: “Con nói xem đứa nhỏ này, ông khó khăn lắm mới qua thăm con, kết quả sau khi đến nơi, từ sáng cho đến giờ, một cuộc điện thoại cũng không gọi được, làm cho ông lo lắng chết mất…..”
Cằn nhằn liên miên, hoàn toàn không có dáng vẻ hiên ngang trước kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play