Cô bảo Thẩm Hoài Dữ cầm hoa cúc đến trước mộ ba mẹ: “Di ảnh trên bia mộ của ba mẹ em giống với cái treo ở trong nhà, anh chắc có thể nhận ra nhỉ?”
Thẩm Hoài Dữ dừng lại một giây: “Ừm.”
Đỗ Minh Trà không chút nghi ngờ, yên tâm rời đi. 
Sau khi quay lại, chỉ thấy Thẩm Hoài Dữ đang ở trước bia mộ cung kính để bó hoa cúc xuống chỗ tưởng niệm.
Đỗ Minh Trà bước nhanh qua, kéo anh di chuyển sang chỗ bên phải: “Đặt sai rồi, đây mới là ba em.”
Thẩm Hoài Dữ: “.....”
Đoạn nhạc đệm nhỏ này khiến cho Đỗ Minh Trà có chút hoài nghi, sau khi ngồi lên xe, Đỗ Minh Trà vừa mới cài dây an toàn xong thì nhịn không được quay mặt nghi ngờ nhìn anh: “Nhạc Nhạc không phải từng nói năng lực ghi nhớ của anh rất mạnh sao? Chẳng lẽ anh không nhớ rõ mặt người? Anh chẳng lẽ là người mù mặt trong truyền thuyết?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play