Lúc Đồng Hoài tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Ánh nắng nóng rực từ khe hở màn cửa chui vào, rơi trên mí mắt, cậu mê mẩn mở mắt ra, bị ánh nắng chiếu đến, thì thầm: “Lão Đồng, sao ba lại kéo màn cửa……”
Nói xong, trước mắt dần dần rõ ràng, nhìn thấy gian phòng lạ lẫm, cậu mới giật mình ngồi dậy.
Chăn mỏng khoác trên thân tuột xuống, Đồng Hoài mê mang nhìn chung quanh.
Gian phòng này không phải rất lớn, có giường, giá sách giản dị, bàn đọc sách cùng tủ quần áo chiếm hơn phân nửa không gian, nhưng vì sắp xếp ngăn nắp nên không thấy chật chội.
Nệm dưới thân không mềm lắm nhưng không cấn người, chăn mền cùng ga giường đều là màu tro lạnh Bắc Âu, có mùi quen thuộc dễ ngửi. Bên giường là bàn đọc sách, phía trên xếp mấy chồng sách cùng bài thi, sách bài tập, đối diện cửa phòng có cái bia phóng phi tiêu.
Không giống với ổ chó rối tung của Đồng Hoài, là một gian phòng ngay ngắn trật tự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT