Chuồn ra khỏi quán bar, Tiết Đình liền buông tay xuống.
Đồng Hoài cắm đầu đi một lát mới từ thế giới của mình tỉnh ra, dừng chân lại.
Tiết Đình đi theo bên cạnh cậu, giữ yên lặng, kiên nhẫn chờ cậu nói chuyện.
Đồng Hoài nhẫn nhịn một lát, quay đầu lại: “Nhìn tôi rất ngốc đúng không?”
“Là rất ngu.”
Đồng Hoài ngược lại không nổi giận, cậu cũng cảm thấy mình ngu xuẩn, biết rõ mấy người kia không phải thứ gì tốt, còn nhẹ dạ không cảnh giác, gãi gãi đầu: “Cảm ơn, cậu lại cứu tôi một lần.”
Mặc dù không biết Tôn Cát bỏ cái gì vào ly nước nhưng chắc chắn không phải đồ tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT