Người, thật sự không thể mù quáng.
Đồng Hoài còn chưa kịp đấu khẩu với Đồng Kính Viễn, đã phân ra nhận điện thoại của ông bà nội.
Kỳ nghỉ hè này, ông bà nội của Đồng Hoài vốn là muốn đến đón cậu đi chơi, thói quen của Đồng Kính Viễn, từ chối nói cậu đi du lịch với bạn học rồi, lúc gọi điện thoại, Đồng Hoài ở ngay bên cạnh, nhai miếng khoai tây chiên răng rắc răng rắc, xem ba của cậu biểu diễn.
Đồng Kính Viễn ra vẻ thông thạo, nói hai người cũng đã già rồi, dính lấy cháu trai như vậy thật sự không hợp lý, nên để đứa trẻ ra ngoài kết giao bạn bè, đứa trẻ ít bạn bè, rất đáng thương.
Không chính đáng mà nói thật đúng là như thế, ông bà nội liền tin cái không chính đáng của ông.
Ngược lại cũng không phải là kỹ xảo nói dối của Đồng Kính Viễn cao siêu bao nhiêu, mà là Đồng Hoài quả thực như vậy.
Lúc cậu còn nhỏ lúc nào cũng lẻ loi một mình, trưởng thành rồi cũng là trơ trọi một mình, nhìn thì không có toan tính, không lương tâm, có thể tốt với bất cứ ai, có thể hòa thuận với bất cứ ai, có thể có rất nhiều nhóm ủng hộ rầm rộ, cũng chỉ có lác đác vài người bạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play