Trước khi rời đi, Trương Tiểu Mai nhìn Trương Thiên và dặn dò:

“Vậy chúng tôi về nghỉ ngơi nhé, xưởng trưởng cũng phải nghỉ ngơi thật tốt, bụng của cậu đã lộ ra rồi.”

Trương Thiên cười khẽ:

“Tôi biết, cậu đi nghỉ đi.”

Sau khi mọi người rời đi, Triệu Tùng ngồi xuống bên cạnh vợ, đặt tay lên bụng cô.

“Sao nhanh vậy? Trước khi anh đi bụng vẫn còn phẳng mà.” Trong giọng nói của anh tràn đầy nghi hoặc.

Trương Thiên không vui trừng anh:

“Đã hơn một tháng rồi, có thể không lớn được sao?”

Cũng không biết học sinh học rớt ở đâu mất rồi.

DTV

Cô đặt tập tài liệu vừa xem xong sang bên trái rồi lại cầm tập tài liệu khác lên xem.

Cô vừa xem vừa nói với Triệu Tùng:

“Anh mau về nghỉ ngơi cho tốt, khi nào nghỉ ngơi xong thì đến thay ca cho em. Mấy hôm nay em rất muốn ngủ, ngủ mãi không thấy đủ.”

Cô nói xong còn ngáp dài, khóe mắt cũng trào ra nước mắt.

Triệu Tùng nhìn vợ đầy thương xót, muốn lập tức lấy tài liệu nhưng hiểu tính cách vợ mình, cô sẽ không cho anh vừa mới về nhà mà làm việc ngay.

Do dự vài giây, anh vẫn nhấc hành lý lên, nhìn ra ngoài cửa sổ rồi hôn khẽ lên má Trương Thiên.

“Vậy anh về nghỉ trước, sau khi tỉnh dậy sẽ nấu món ngon cho em.”

Trương Thiên cười ngọt ngào:

“Em đã mong chờ món anh nấu từ lâu rồi, dạo này mẹ em ăn mặn hơn, mỗi lần ăn xong em đều phải uống một cốc nước trắng.”

Triệu Tùng càng thêm đau lòng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-626.html.]

“Anh sẽ về nghỉ ngay, lát nữa sẽ nấu cho em một bàn đầy món em thích!”

“Không cần làm cả bàn, làm vài món đơn giản là được, anh đi đi.”

Sau khi chồng rời đi, Trương Thiên lại nhanh chóng chìm đắm vào công việc.

Ôi! Tại sao công việc lại nhiều thế này! Cảm giác như không bao giờ làm xong! Trương Thiên thầm hét lên trong lòng.

Dù không muốn làm nhưng vẫn phải tiếp tục làm thôi.

Một khi công việc đã bắt đầu thì không thể dừng lại được.

Máy móc mà Triệu Tùng và những người khác đặt hàng phải vận chuyển từ nước ngoài về, giữa chừng phải qua nhiều thủ tục, vì vậy khi máy móc đến nơi, thời gian đã trôi qua gần hai tháng.

Người mua ở Hồng Kông là chủ của cửa hàng bách hóa, chỉ còn một tháng nữa là đến hạn đơn hàng của ông ta.

Ngay khi máy móc vừa đến, Trương Thiên lập tức bắt đầu sản xuất.

Đầu tiên là sản xuất bơ, sau khi máy tách bơ ra, phần sữa tách béo còn lại được Trương Thiên gửi thẳng đến công xưởng thực phẩm làm bánh quy.

Một thứ lại bán được hai giá, thật là tuyệt vời.

Còn trong quá trình sản xuất phô mai, sau khi dùng chất đông tách phô mai, phần nước sữa còn lại có thể được tiếp tục chế biến thành sữa chua, tận dụng triệt sữa bò và sữa dê.

Trong lần sản xuất đầu tiên, mọi người không dám dùng quá nhiều nguyên liệu thử nghiệm, mặc dù Trương Tiểu Mai đã học qua nhưng chưa thực sự thực hành nên có chút thiếu tự tin.

Trương Thiên khuyến khích họ mạnh dạn thử nghiệm, chỉ có thực hành mới biết cách làm chính xác.

Mọi người thử nghiệm tổng cộng bảy tám lần, cuối cùng mới nắm bắt được thời gian và kỹ thuật.

Khi cảm thấy đã ổn, toàn bộ xưởng sản xuất cũng nhanh chóng bước vào trạng thái sản xuất, chỉ mất vài ngày mà đã sản xuất đủ số lượng mà khách hàng yêu cầu rồi bắt đầu đóng gói vận chuyển.

Để bảo quản sản phẩm tối ưu, Trương Thiên đặc biệt mua vật liệu và máy móc từ công xưởng sản xuất giấy bạc, đồng thời xây dựng một kho lạnh, diện tích không lớn, chỉ hơn một trăm mét vuông, đủ lưu trữ các sản phẩm cần bảo quản như bơ và phô mai.

Sau khi sản xuất xong sản phẩm lại lập tức liên hệ với đơn vị vận chuyển đường sắt, cô muốn lấy vài container, bên trong lót đầy túi đá và tấm xốp cách nhiệt.

Mà hộp chứa sản phẩm cũng được sử dụng hộp xốp cách nhiệt, bên trong đựng bơ và phô mai, cùng với túi đá giữ nhiệt.

Với lớp bảo vệ kép này, khi đợt hàng này đến Hồng Kông thì thậm chí túi đá bên trong vẫn chưa tan hoàn toàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play