“Để xem mấy kẻ đó còn dám diễu võ dương oai trước mặt chúng ta không!”
“Nhưng chắc chắn trạm sữa Quốc Doanh trong thành phố sẽ không để chúng ta sử dụng tên bọn họ, vậy chúng ta tìm ai được đây?”
Sau khi người nọ đặt vấn đề, tất cả cùng nhìn về phía Trương Thiên.
“Tôi đã nghĩ ra cách đối phó rồi, tôi rất thân với xưởng trưởng xưởng sữa tại thành phố Song Điền, hơn nữa khoảng cách nơi đó với chỗ chúng ta cũng khá gần, tôi tính đi tìm chú ấy nhờ giúp đỡ, mượn tên thương hiệu của bọn họ.” Trương Thiên nói.
Giờ tìm được cả thương hiệu muốn uỷ quyền rồi nên tất nhiên mọi người cũng không ý kiến, bởi vì lâu nay họ vẫn luôn tín nhiệm Trương Thiên, ai nấy cũng vui vẻ chuẩn bị cho kế hoạch sản xuất tiếp theo.
Đầu tiên Trương Thiên đến bộ phận hàng tiêu thụ bên ngoài, cô mượn điện thoại gọi cho Vương Mậu – xưởng trưởng xưởng sữa Song Điền.
“Chú Vương, chú ăn cơm chưa?” Trương Thiên chào hỏi.
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười sang sảng của Vương Mậu.
DTV
“Chú vừa mới cơm nước xong, nghe nói cháu mang thai hả? Đợi đến ngày đầy tháng của con cháu, chắc chắn chú sẽ gửi bao lì xì chúc mừng cho cháu!”
Trương Thiên nhướng mày, cô không ngờ đối phương lại thông tin nhanh như vậy, còn biết cả việc cô mang thai.
“Vậy cháu xin thay mặt con cảm ơn chú Vương trước, chú Vương, là thế này, cháu có một số việc muốn thương lượng với chú.”
Giọng nói của Vương Mậu xen chút ý cười:
“Chú biết chắc chắn cháu có chuyện cần tìm chú mà, nói đi, có chuyện gì nào?”
Trương Thiên nói qua về suy nghĩ của mình.
“Vậy nên cháu muốn hỏi ý kiến của chú, chỉ cần chú đồng ý, cháu sẽ trả cho chú thêm hai phần trăm tiền bản quyền sử dụng tên thương hiệu cho mỗi đơn đặt hàng, chú thấy sao?”
Nghe giọng nói của Vương Mậu ở đầu dây bên kia có vẻ hơi do dự.
“Hình như cách này không ổn lắm, chú chưa từng nghe nói qua về cách làm này.”
Trương Thiên đổi tay, tiếp tục:
“Cháu sẽ nói đại khái cho chú hiểu, hiện tại xưởng sữa bên cháu có lượng đơn đặt hàng lên đến con số trăm đơn mỗi tháng. Ngay cả đơn hàng nhỏ nhất cũng phải hơn bốn vạn một lần. Nói cách khác, nếu bên chú đồng ý cho cháu được quyền sử dụng thương hiệu, mỗi tháng chú có thể thu được ít nhất mười vạn tệ.”
Người ở đầu dây bên kia im lặng một lúc, chỉ cần cho người khác sử dụng tên thương hiệu là kiếm được một khoản to như vậy. Đây đúng là không khác gì miếng bánh rơi từ trên trời xuống.
Vương Mậu bắt đầu d.a.o động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-621.html.]
“Thật sự nhiều đến mức đó ư?” Ông ấy hỏi.
Trương Thiên nhếch miệng cười, đôi mắt như ánh lên ý cười.
“Tất nhiên rồi, thế này đi, chúng ta hãy ký một bản hợp đồng. Nếu số lượng đơn đặt hàng mỗi tháng không đạt tới doanh thu mười vạn, cháu sẽ bù thêm cho chú, vậy được không?”
“Không cần không cần!” Vương Mậu lắc đầu:
“Được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, không cần bù thêm. Chú đồng ý! Bên cháu hãy soạn hợp đồng rồi ngày mai cầm đến đây, chúng ta ký tên đóng dấu.”
“Dạ được, vậy mong chúng ta hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!”
Khi Trương Thiên kết thúc cuộc trò chuyện, đám người đứng vây xung quanh nhìn cô với ánh mắt căng thẳng.
“Xưởng trưởng, đàm phán được chưa?” Phương Văn chớp mắt mấy cái, mím chặt môi.
Trương Thiên gật đầu cười:
“Đồng ý rồi, ngày mai tới ký hợp đồng.”
“Yeah!”
“Thành công rồi!”
“Tháng này vẫn có tiền thưởng!”
“Mau gọi điện thoại báo cho người mua đi, chúng ta phải nhanh chóng xuất đơn!”
Cả văn phòng bắt đầu lu bu với công việc, ai cũng vui vẻ đứng vào vị trí mà mình đảm nhiệm, tràn đầy năng lượng.
Tâm trạng Trương Thiên tốt lên bao nhiêu, cô tới bộ phận nghiệp vụ tìm Tiền Tinh, bảo anh ta mau chóng soạn một bản hợp đồng, ngày mai vào thành phố tìm con dấu xưởng sữa.
“Đúng rồi, anh tranh thủ đổi bao bì đóng gói đi, nói rõ ràng với xưởng nhựa.”
Tiền Tinh đáp:
“Tôi biết rồi, tôi đi ngay đây!”
Cả nhà xưởng nhanh chóng hoạt động trở lại, mọi thứ lại được khôi phục về đúng như cũ.