“Cậu nói cô ta đã đi rồi sao?” Đáy mắt Cao Hoài lóe lên tia sáng âm trầm, hỏi đến cùng.”Có chắc chắn rằng cô ta đến xưởng cơ khí không?”
Báo tin là một gã lười biếng trong đại đội, gần đây còn xuất hiện bệnh nghiện cờ bạc, bị Cao Hoài nắm được điểm yếu, bảo hắn ta canh chừng theo dõi tung tích của Trương Thiên giúp.
“Tôi nhìn thấy cô ta rời đi mà!” Gã lười biếng ầm ĩ nói.”Nói rồi đấy nhé, cậu chỉ dọa cô ta thôi, không được làm gì cả!”
Gã lười biếng kia là người của đại đội Hồng Quang, vốn không dám làm gì Trương Thiên, báo cáo hành tung của Trương Thiên với Cao Hoài đã là đạt đến giới hạn rồi, nếu không phải sợ Cao Hoài đem chuyện cờ b.ạ.c của mình nói ra ngoài thì hắn ta căn bản sẽ không nghe lời của Cao Hoài.
Đại đội cấm kỵ đánh bạc, một khi phát hiện sẽ bị xử phạt, trước đây trong đại đội có người đánh bạc, đại đội trưởng tức giận cho đưa đến nông trường để cải tạo, sau đó đối phương cũng không dám động đến những thứ như cờ b.ạ.c một lần nào nữa.
Cao Hoài lộ ra nụ cười vô hại, ngón giữa nhẹ nhàng đẩy kính.”Đương nhiên là không rồi, cậu yên tâm, tôi có chừng mực mà.”
Bên ka Trương Thiên đã nhanh chóng tiến vào huyện, đi về hướng xưởng cơ khí.
Trước khi đi, cô thuận đường ghé qua nơi Quách Bình ở.
Quách Bình vẫn ở tại nhà của Tôn Nha, khác với lúc trước là bây giờ cô ấy đã là người yêu của Tôn Nha, ở nhà của Tôn Nha là hợp tình hợp lý.
“Đồng chí Trương Thiên, đại đội hiện tại vẫn ổn chứ? Em trai của tôi thế nào rồi?” Ánh mắt Quách Bình chứa đựng sự thân thiết, mong chờ nhìn Trương Thiên hỏi.
Trương Thiên đưa bó rau đã được bó lại trong tay mình cho cô ấy.”Đây, đây là em trai cô bảo tôi mang đến cho cô.”
Khi bị Quách Vĩ gọi lại, cô còn tưởng rằng có việc gì quan trọng tìm mình, không ngờ chỉ là muốn nhờ mình mang rau đến cho chị cậu ấy!
Không ngờ bản thân lại là một robot đưa ra không cảm xúc!
Quách Bình không biết được phiền muộn trong lòng Trương Thiên, mặt mày vui vẻ nhận lấy bó rau nhỏ, xem như bảo bối mà đặt trong nhà bếp.
“Cô và Tôn Nha thế nào rồi?” Trương Thiên nhìn vào sân nhà, hỏi Quách Bình.”Cậu ta có bắt nạt cô không?”
Dù sao cũng là người của đại đội, còn là bản thân giúp đỡ đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-438.html.]
Khuôn mặt Quách Bình đầy vẻ ngọt ngào, nhẹ mím môi, hai má hồng hồng.”Anh ấy đối với tôi rất tốt, có lúc tôi đi làm về mệt, anh ấy còn giúp tôi đun nước rửa chân.”
Trương Thiên yên tâm vui vẻ, từ góc nhìn của thời đại này, có thể rửa chân cho người yêu của mình rất ít gặp, làm được như vậy chắc chắn là một người biết thương vợ.”
Cô xem như có thể yên tâm rồi.
“Vậy hai người sống vui vẻ nhé, sau khi định ngày kết hôn thì nhớ báo với tôi một tiếng, tôi sẽ tham gia hôn lễ của hai người.” Trương Thiên cười nói.
“Ừm! Tôi sẽ báo!” Quách Bình nghiêm túc gật đầu.
DTV
Trước khi rời khởi, Quách Bình kéo tay áo Trương Thiên.”Tôi nghe anh Nha nói, đợi lát nữa anh Triệu Tùng cũng sẽ về, hay là cô ở lại đợi một chút nữa rồi về cùng anh ấy?”
Trương Thiên suy nghĩ rồi lắc đầu.”Không cần, tôi còn phải đến nhà anh hai một chuyến, nói không chừng sẽ ở lại đó ăn cơm, có thể chiều mới về, không đợi anh ấy nữa.”
‘Vậy được thôi.” Quách Bình có chút tiếc nuối nói.
Trương Thiên chân trước vừa đi, không đầy một phút thì Triệu Tùng và Tôn Nha đã quay về nhà.
“Thật là không đúng lúc!” Quách Bình không khỏi than thở.”Đồng chí Trương Thiên vừa đi xong, nếu hai người nhanh chân một chút thì không chừng có thể gặp nhau rồi!”
“Cô ấy tới đây à?” Hai mắt Triệu Tùng hơi mở to.
“Đến rồi, vừa đi.” Quách Bình lại thở dài nói.
Tôn Nha quay đầu nhìn về phía Triệu Tùng, nói:
“Anh Tùng, có đuổi theo không?”
Còn chần chừ thêm sợ sẽ không đuổi kịp đấy.
Triệu Tùng suy nghĩ một hồi, mím mím môi. ‘’Không cần đâu, chắc là cô ấy sẽ đến nhà anh hai, tôi ra chỗ ngã tư ngoài thành phố đợi cô ấy là được.”