Việc đầu tiên vẫn là dỡ hàng, lần này trên xe có hàng của Trương Thiên, điểm đến đầu tiên chính là xưởng giày.
Chủ nhiệm phòng mua của xưởng giày nhìn thùng sữa bột được giao đến, trong mắt lóe lên một tia ngạc nhiên.
Ông cầm một túi lên sờ sờ, sau đó nhìn Trương Thiên hỏi:
“Tôi có thể mở ra xem không?”
Trương Thiên giơ tay ra hiệu:
“Xin cứ tự nhiên.”
Chủ nhiệm phòng mua vui vẻ xé túi ra, bên trong chứa đầy những túi sữa bột nhỏ, mà mỗi túi như vậy vừa đủ để pha một cốc.
“Chúng tôi đã cân nhắc đến việc sữa bột dễ bị ẩm mốc, khó bảo quản, nên đã thiết kế ra kiểu bao bì này, khách hàng sử dụng cũng tiện lợi hơn, ông thấy sao?”
Trương Thiên lên tiếng hỏi.
Lúc này cô chưa từng thấy kiểu đóng gói bao bì như vậy, hầu hết đều là túi lớn.
Mục đích Trương Thiên chọn cách đóng gói nhỏ lẻ này là để tạo ấn tượng tốt với khách hàng, sau này họ sẽ nhớ đến sản phẩm của Hồng Quang.
Cùng một phân khúc, cùng một loại sữa bột, nhưng một bên là túi lớn, một khi mở ra là sẽ phải nhanh chóng uống hết. Còn một bên là túi nhỏ, muốn uống bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, không phải lo về vấn đề bảo quản, giá cả cũng không chênh lệch nhiều.
Nếu để bản thân phải lựa chọn, cô chắc chắn sẽ chọn loại thứ hai.
Chủ nhiệm phòng mua cũng nghĩ như vậy.
Hai mắt ông sáng lên, vui mừng nói:
“Ý tưởng này của mọi người thật sự rất tuyệt vời, với cách đóng gói này, chúng tôi cũng sẽ dễ dàng hơn trong việc phân phối!”
Sử dụng cũng tiện lợi hơn.
Trước đây chủ nhiệm phòng mua từng mua một hộp sữa bột, sau đó lại bất cẩn không đậy nắp kỹ, dẫn đến bị ẩm mốc. Cuối cùng uống vào bị tiêu chảy, phải vứt đi, khiến vợ đau lòng đến mức không thèm nói chuyện với ông tận mấy ngày.
Nhưng nếu sử dụng loại túi nhỏ này, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như lần trước nữa!
Chủ nhiệm phòng mua lại mở một túi nếm thử, vị không khác gì sữa bột trước đây ông uống.
“Chúng tôi sẽ đặt thêm hai trăm cân sữa bột, nhưng phải đóng gói giống như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-424.html.]
Chủ nhiệm phòng mua mỉm cười nói với Trương Thiên.
“Không thành vấn đề ạ!”
Trương Thiên lập tức lấy ra một bản hợp đồng.
Chủ nhiệm phòng mua cho người chuyển sữa bột vào trong kho, sau đó ấn định ngày giao hàng tiếp theo theo với Trương Thiên.
Sau khi ký hợp đồng xong, ông không quên nói với Trương Thiên:
“Xưởng nội thất ở bên này cũng muốn mua sữa bột, lúc trước tôi đã định nói với cô, nhưng lại không biết liên lạc bằng cách nào.”
Chủ nhiệm phòng mua trông có vẻ khá tiếc nuối:
“Bên cô có định kéo đường dây điện thoại không? Tránh để sau này chúng tôi muốn đặt hàng lại không tìm thấy người.”
Đây quả thật là một vấn đề cần phải giải quyết, Trương Thiên thầm nghĩ, việc kéo đường dây điện thoại này phải được đặt lên hàng đầu.
Lúc này Trương Thiên cũng không ở lại, cô cùng với Thang Hoa và Thang An Quốc trở về đại đội.
DTV
Sau khi về đến nhà, việc đầu tiên cô làm chính là họp bàn về việc kéo đường dây điện thoại.
“Kéo đường dây điện thoại ấy hả?!”
Đội trưởng đội dân binh Trương Mạch Đa nghe vậy thì ngạc nhiên đến mức sặc nước miếng.
Chú ấy vừa vỗ n.g.ự.c vừa mở to mắt nhìn về phía đại đội trưởng.
“Chúng ta thật sự muốn kéo đường dây điện thoại sao? Đây là chuyện lớn đó!”
Trương Mạch Đa lúc này vẫn không dám tin.
Thời điểm này muốn kéo đường dây điện thoại về đại đội cũng không phải là một chuyện dễ dàng, không có chút quan hệ thì sẽ không kéo được, và điều quan trọng nhất chính là không có tiền!
Lúc này điện thoại chỉ có ở bưu điện, các hộ gia đình bình thường hoàn toàn không thể lắp đặt điện thoại.
Nếu muốn lắp đặt điện thoại, ít nhất cũng phải bỏ ra mấy nghìn tệ, còn phải cử người đến bưu điện để học.
Trương Đại Ngưu điềm tĩnh gật đầu:
“Công quỹ của đại đội chúng ta khá dồi dào, hơn nữa đại đội đã kéo dây điện rồi, chúng ta hoàn toàn có thể cân nhắc đến chuyện lắp đặt điện thoại ở đại đội.”