"Nếu cậu thật sự đã thay đổi, vậy thì tớ sẽ cho cậu một cơ hội."
Cô ấy kéo một chiếc ghế đẩu rồi ngồi xuống, bắt chéo chân.
"Nói đi, cậu muốn nói chuyện gì với tớ. Nếu vẫn muốn tớ giúp cậu tìm một công việc tạm thời thì đừng nghĩ nữa."
Công việc tạm thời?
Trương Thiên có chút bối rối, trong đầu nhanh chóng vụt qua hình ảnh nguyên chủ tiếp cận Thẩm Ninh, lấy chuyện yêu đương của đối phương ra để đe dọa, yêu cầu Thẩm Ninh tìm một công việc tạm thời cho cô ấy, nhưng lại bị đánh một trận.
"..."
Cuối cùng Trương Thiên cũng hiểu được tại sao thái độ vừa rồi của Thẩm Ninh đối với mình lại không tốt như thế rồi.
"Tớ không phải đến đây để xin một công việc tạm thời. Tớ muốn làm một việc lớn với cậu, tốt nhất là lớn đến mức khiến tất cả người ở trong huyện thành đều biết."
Trương Thiên nghiêm túc nói.
“Việc lớn?”
Thẩm Ninh khẽ cau mày.
“Tớ sẽ không làm chuyện phạm pháp trái pháp luật.”
Trương Thiên lập tức đi thẳng vào vấn đề.
“Tớ phát hiện đêm nay có hai mẹ con sẽ thực hiện một vụ mưu sát ở đội sản xuất Hà Khẩu thuộc công xã Thủy Nam, bọn họ hoàn toàn không hề để tâm làm như vậy sẽ vi phạm pháp luật, cực kỳ vô nhân đạo. Tất cả những điều này đều xuất phát từ việc bọn họ vẫn giữ nguyên tư tưởng phong kiến, mê tín dị đoan, nghe lời những người gọi là đại sư nói, muốn chôn sống cháu gái ruột của mình, để cầu mong lần sau sẽ sinh con trai."
Sắc mặt Thẩm Ninh lập tức thay đổi, kêu lên một tiếng.
"Chôn sống ấy hả?!"
Cô ấy ‘soạt’ một cái đứng dậy, kéo Trương Thiên định đi.
"Chuyện lớn như vậy cậu đến tìm tớ làm gì? Còn không mau tới đồn cảnh sát!"
Đầu óc của cô gái Trương Thiên này đúng là có vấn đề! Thẩm Ninh chửi thầm trong lòng.
Trương Thiên lại giữ chặt lấy cô ấy, nói:
“Cho dù chúng ta có đến đồn cảnh sát để giải thích sự việc thì bây giờ họ cũng chưa làm gì cả, cảnh sát cùng lắm cũng chỉ dạy bảo vài câu thôi. Chờ đến khi hai người đó về quê, ngày nào đó lại ‘nhỡ tay’ hại chết đứa trẻ, lúc đó ai biết là họ có cố tình hay không?"
Đây cũng là điều khiến người ta khó chịu nhất.
Vì vậy cô mới muốn tìm Hồng Tiểu Binh khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật trong tương lai.
Chỉ có họ mới có thể làm lớn chuyện này đến mức khiến những người kia sau này đến nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Thẩm Ninh sững sờ tại chỗ, mặc cho Trương Thiên đẩy cô ấy ngồi xuống ghế.
Trương Thiên hắng giọng nói:
“Tớ nhớ mẹ cậu là người của Hội Liên Hiệp Phụ nữ. Hai mẹ con cậu đều ghét những kẻ trọng nam khinh nữ, tớ cũng giống như cậu, cũng ghét mấy tên súc sinh không coi con gái là con người, đây cũng là nguyên nhân tớ đến tìm cậu để hợp tác.”
“Nếu chuyện này thành công, không chỉ khiến những kẻ coi việc ngược đãi, sát hại bé gái là việc nhỏ bị dạy cho một bài học, mà bọn họ cũng sẽ không bao giờ dám có suy nghĩ tương tự nữa. Không những thế, nói không chừng nó còn trở thành một trang lý lịch vẻ vang cho gia đình cậu.”
"Cậu cứ nghĩ thử xem, đến lúc đó bất kể là bạn bè, kẻ thù hay người lạ, đều sẽ tán thành hành động của cậu, cậu sẽ trở thành nhân vật lãnh đạo của Hồng Tiểu Binh, mọi người trên cả nước sẽ nhớ tên cậu, thậm chí cậu còn có thể có cơ hội gặp được thủ trưởng.”
Nói đến đây, ánh mắt Thẩm Ninh lập tức sáng lên.
“Tớ nghĩ, cậu hẳn là đã có kế hoạch rồi nhỉ?”
Cô ấy chậm rãi nói.
Trương Thiên mỉm cười gật đầu, cô không bao giờ đánh trận mà không chuẩn bị trước.
"Trước hết, chúng ta phải xác định xem lúc đó họ sẽ ở giao lộ nào, tớ nghe họ nhắc đến Lý Tử Loan. Đây là điểm mấu chốt nhất. Một khi xác định được địa điểm, những việc còn lại sẽ dễ thực việc hơn."
Nguyên chủ chỉ nắm rõ chặng đường từ nhà mình đến huyện thành, những nơi khác cô cũng không biết quá nhiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT