Những người khác đều vui sướng mang theo kẹo sữa về nhà, chỉ còn lại Trương Học do dự đứng trước mặt Trương Thiên không đi.
Đôi mắt của Trương Thiên có vẻ hơi khó hiểu:
“Còn có chuyện gì?”
Sao lại giống như một cô gái mới lớn vậy chứ?
Trương Học ấp a ấp úng nói:
“Tôi không hiểu, nếu đã lấy được tiền bồi thường thì vì sao còn phải tiêu cho những người thành phố đó chứ, bọn họ cũng không giúp đỡ gì?”
Ngoại trừ đứng bên cạnh xem cuộc vui thì những người đó cũng chưa làm gì hết.
Trương Thiên nhoẻn miệng cười, kéo một cái ghế đặt một bên, rót chén nước cho hai người.
“Uống nước trước, tôi từ từ giải thích cho anh.”
DTV
Dù sao hiện tại không có chuyện gì, cho nên mở rộng một chút tư duy cho vị thanh niên này.
“Một trăm năm mươi xu đặt trong xưởng sữa cũng không coi là nhiều, một ngày chúng ta kiếm được không chỉ bao nhiêu đây, số tiền bồi thường này là tiền bồi thường tổn thất danh dự do Hứa Cường trả cho đại đội chúng ta, nếu tạo thành tổn thất danh dự thì tất nhiên phải cho khoản tiền này làm hết nghĩa vụ của nó.”
“Danh tiếng là thứ rất dễ phá hư, muốn bảo vệ thì lại rất khó.”
“Hôm nay tuy rằng ngoài mặt chúng ta đã lấy lại được danh tiếng, nhưng những lời Hứa Cường từng nói sẽ không bị những dân chúng đó quên.”
“Bọn họ có lẽ sẽ coi chuyện này như một đề tài câu chuyện, lấy ra nói một câu cho bạn bè thân thích của mình, nói nhiều thì tất nhiên sẽ có người ghi nhớ lời của Hứa Cường ở trong lòng, cũng tin thật.”
“Nếu có hai loại sữa có thể lựa chọn, một loại là sữa của xưởng sữa Quốc Doanh, một loại là sữa mà nghe nói cho bò ăn cỏ thối nát, nếu là anh thì anh sẽ lựa chọn loại nào?”
Trương Học rơi vào trầm tư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-336.html.]
Trương Thiên tiếp tục nói:
“Cho nên chúng ta phải dời trọng tâm chuyện này đi.”
“Con người là một loại sinh vật theo đuổi lợi ích, khi chúng ta giảm giá thì những dân chúng đó sẽ đặt trọng tâm lên việc làm thế nào cướp được nhiều sữa hơn.”
“Ăn ké chột dạ, khi được ích lợi thì bọn họ sẽ bàn luận về ưu điển của xưởng sữa chúng ta khắp nơi, không cần chúng ta tốn sức gì, mà danh tiếng tự nhiên sẽ trở lại, thậm chí tốt hơn.”
“Hai ngày tới chắc chắn có rất nhiều người tới, một trăm năm mươi kia tuyệt đối không đủ dùng, nhưng chúng ta cần phải bảo đảm những người tới vào hai ngày này, toàn bộ đều có thể lấy giá hai xu một cân mua được sữa tươi.”
“Đây là một cuộc chiến cứu vớt danh dự, cũng là cơ hội tốt để khắc sâu khái niệm xưởng sữa của chúng ta là một nhà máy tốt, một nhãn hiệu tốt vì người dân.”
“Năm ngoái mỗi người trong thôn chúng ta nhận được tiền lương tới tay có thể đạt tới ba trăm xu, hiện tại toàn bộ đại đội gần như tất cả gia đình đều thay thành mái ngói, nếu không xây gạch xanh lên đến đỉnh thì ít nhất cũng có một mặt tường là gạch xanh.”
“Có một nhãn hiệu có danh tiếng tốt, chúng ta kiểm soát chất lượng tốt thì sau này sẽ có nhiều người mua sữa tươi của chúng ta hơn, có thể kiếm được nhiều tiền hơn.”
“Có tiền, anh muốn xây gạch xanh nhà ngói khang trang thì cứ sửa, muốn mua tivi là có thể mua, mặc quần áo cũng không cần vá vá, khâu khâu, muốn ăn thịt thì mua thịt, muốn ăn kẹo thì mua kẹo.”
“Đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước tôi muốn dê bò xây nhà xưởng, vì để cho mọi người chúng ta đều có thể sớm ngày sống một cuộc sống như vậy.”
Trương Thiên nhìn Trương Học đang ngây người, lời nói thấm thía:
“Hiện tại anh hiểu chưa?”
Nếu không phải Trương Học là con họ hàng xa của nhà mình, lòng cũng hướng về đại đội thì cô cũng lười phải tốn miệng lưỡi giải thích.
Trương Học chậm rãi gật đầu:
“Tôi đã hiểu rồi.”
Thì ra chỉ là một chuyện đơn giản mà lại có thể nghĩ tới nhiều như vậy, khó trách Trương Thiên có thể làm xưởng trưởng mà mình chỉ có thể lái máy kéo.
Trước kia anh ta thật sự không nên ghen ghét cô như thế, nếu để anh ta làm xưởng trưởng thì thật đúng là không làm nổi.