Tiền Thắng Nam trông có chút do dự:

“Nhưng anh ấy thực sự rất tốt, anh ấy là người đàn ông đầu tiên chủ động giúp tôi cầm đồ, ngoại trừ ba tôi ra, anh ấy là người đàn ông đầu tiên đối xử với tôi tốt như vậy.”

“Tôi không muốn từ bỏ anh ấy.”

Bản thân cô ấy từ nhỏ đã háo thắng, các chàng trai trong trường và đại đội đều coi cô ấy như một người đàn ông, cô ấy luôn cho rằng mình là một người phụ nữ mạnh mẽ có thể chống đỡ một nửa bầu trời.

Chỉ là không ngờ sẽ gặp được một người đàn ông như Bạch Thụy Chi đối xử với cô ấy như yêu chiều hoa, cô ấy đã đừng nói không cần phải chiều chuộng bản thân cô ấy như vậy.

Nhưng anh ta cho rằng, con gái dù mạnh mẽ thì cũng là một bông hoa, cũng cần được cẩn thận yêu thương.

Khoảnh khắc đó, không hiểu vì sao, cô ấy chợt rung động, đến một cách không sao nói rõ được, sự rung động kỳ lạ mà cô ấy chưa từng trải nghiệm.

Trương Thiên thở dài, bóp trán, nói:

“Nếu cô thích anh ta như vậy thì hãy nhanh chóng kết thúc yêu xa!”

“Hoặc là cô tới Thủ Đô cùng anh ta, hoặc là anh ta ở lại với cô.”

Tiền Thắng Nam lập tức nản lòng, vào thành phố sao có thể là chuyện dễ dàng như vậy.

“Còn có cách khác không.”

Giọng nói của cô ấy yếu ớt không có sức, mỏng manh như tiếng muỗi.

Trong đầu Trương Thiên nghĩ đến bạn cùng phòng đời trước, cô ấy và bạn trai yêu xa 3 năm, mỗi ngày cố định thời gian gọi video, thỉnh thoảng còn cho nhau những bất ngờ nhỏ, vào mỗi dịp kỷ niệm và ngày lễ nhất định có một người bay đến cạnh người kia, còn vun đắp những sở thích chung, cuối cùng vẫn chia tay rồi.

Nếu không phải cô ấy để tạo bất ngờ cho bạn trai, đi đến thành phố của bạn trai gặp anh ta thì còn không biết đối phương đã yêu đương với một người khác.

Trong sự tăng cường của công nghệ cao như vậy ở thế hệ sau, yêu xa đều rất khó kết thúc bằng một kết thúc viên mãn, trong những năm dùng viết thư làm phương thức liên lạc này, liệu hai người họ có thể duy trì đến cuối cùng không?

Cô không biết, nhưng nhìn bạn bè khốn đốn vì tình như thế này, thay vì khuyên cô ấy từ bỏ, để lại tiếc nuối trong lòng, không bằng thử một lần, dù có thất bại, sau này nghĩ lại cũng sẽ không hối hận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-305.html.]

Hơn nữa, Tiền Thắng Nam bây giờ có thể nói là một tiểu phú bà, tiền trong tay cộng lại gần một nghìn rồi.

Cho dù kéo dài đến khi tuổi lớn, với số tiền hồi môn lớn như vậy, muốn tìm được người phù hợp cũng không tính là khó, không muốn kết hôn cũng có đủ nền tảng kinh tế độc lập.

DTV

Nghĩ thông điều này, Trương Thiên bắt đầu cho Tiền Thắng Nam ý tưởng.

Bô lô ba la nói một đống, Tiền Thắng Nam nghe hai mắt sáng lên, trực tiếp lấy ra một cuốn sổ nhỏ điên cuồng ghi chép.

Ngày kỉ niệm? Lại còn có thứ như này?

Tặng một món quà thật lòng? Tạo bất ngờ?

Lại còn có thể làm như thế?!

Cái này tốt, phải ghi nhớ!

Trương Thiên chia sẻ từng tâm đắc và mẹo của mình sau khi chứng kiến bạn cùng phòng của mình sau khi yêu xa vài năm, mang đến cho Tiền Thắng Nam cô gái của thời đại chất phác này cú sốc cực lớn.

Sau khi lấy ra bí tịch yêu xa, Trương Thiên uống một ngụm nước hơi làm dịu cổ họng khát khô của mình.

Đúng lúc cô vừa định nói thêm vài lời thì có tiếng gõ cửa.

“Tiền Thắng Nam phòng 302, có điện thoại của cô!”

Nhân viên lễ tân vừa nói xong, Tiền Thắng Nam lập tức đứng dậy, nhanh chóng lao ra khỏi phòng, một giây đã không có bóng dáng.

Chỉ để lại Trương Thiên đờ đẫn ngồi đó, giống như người già neo đơn, tâm trạng bơ vơ.

Loại tâm thế gả con gái này ai hiểu được?

Lên tàu lúc sáu giờ chiều, mãi đến chiều ngày hôm sau mới về đại đội Hồng Quang.

Trương Thiên đang ngồi trên xe, khi đến cổng làng, cô thấy bãi đất hoang bên cạnh đã chật kín người đang đào móng với khí thế ngất trời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play