“Cái kia không có đầu tân nương còn ở phụ cận đấy!” Lâm Kiến tất nhiên đã muốn chạy từ lâu, nhưng hắn sợ rằng nếu bỏ chạy một mình, sẽ đυ.ng phải tân nương đó, và khi ấy hắn có thể thật sự mất mạng. Dù cho hắn có nghĩ Hạ Trường Sinh là yêu đạo, ít nhất thì người này cũng không có ý định gϊếŧ hắn ngay lập tức.
Nghe Lâm Kiến nói vậy, Hạ Trường Sinh cuối cùng cũng hiểu tại sao tiểu tử này lại đột nhiên tỏ ra ngoan ngoãn như thế.
Hạ Trường Sinh vuốt tóc mình, Lâm Kiến lặng lẽ đi theo sau mà không nói gì, rõ ràng là không định rời khỏi hắn.
“Ta sẽ đưa ngươi về nhà.” Sau khi giải quyết xong vấn đề tóc, tâm trạng của Hạ Trường Sinh trở nên khá tốt.
Lâm Kiến lập tức vui mừng hớn hở, đứng dậy và chỉ đường cho Hạ Trường Sinh.
“Hướng này đi sẽ ra khỏi rừng, nhà của ta ở gần đó.”
Hạ Trường Sinh đi trước, Lâm Kiến lẽo đẽo theo sau. Do vóc dáng thấp hơn và tốc độ chậm hơn, đôi khi Lâm Kiến phải nửa đi nửa chạy mới bắt kịp Hạ Trường Sinh.
Bóng dáng cao lớn của Hạ Trường Sinh trong mắt Lâm Kiến trông hùng vĩ, giống như một con bướm có thể bay đi bất cứ lúc nào khi vạt áo của hắn bay phấp phới theo gió.
Không nhịn được, Lâm Kiến vươn tay muốn chạm vào ống tay áo của Hạ Trường Sinh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play