“Làm người ta nói lời có thể hay không không cần như vậy trực tiếp.” Lâm Kiến mặt vô biểu tình nhưng cũng không hề giận dỗi.
Người giấy đứng bên cạnh Lâm Kiến đẩy nhẹ vào chân hắn. Không hiểu gì, Lâm Kiến đứng dậy, ngay lập tức, những người giấy bắt đầu thu dọn tấm vải lụa mà họ đã nằm trên đó. Sau khi thu dọn xong, một người giấy mở miệng và nuốt chửng tấm vải. Hoàn thành công việc, họ trở lại trong lòng ngực của Hạ Trường Sinh.
“Ta không phải đang nói về dung mạo của ngươi.” Hạ Trường Sinh chỉ vào phía sau lưng Lâm Kiến. “Ta nói đến vết thương.”
Lâm Kiến lặng lẽ vuốt phía sau lưng, không nói gì.
“Ta có một vết thương còn lớn hơn.” Hạ Trường Sinh đột nhiên nói, như thể không muốn nhận thua, liền định vén áo chứng minh.
“Xin ngươi đừng làm loạn quần áo nữa, nếu không chờ ngươi sửa soạn lại thì trời đã tối rồi.” Lâm Kiến lập tức ngăn cản hắn, giọng điệu đầy khẩn cầu.
“Ta có một vết thương dài từ đây tới đây.” Hạ Trường Sinh chỉ từ vị trí ngực xuống tới bụng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play