Trong quá trình được người ta đút cho ăn, có một ít sốt cà ri dính lên môi cô. Cô gái nhỏ lại chẳng hề hay biết, còn mỉm cười ngọt ngào với anh nữa.
Giống hệt một chú mèo nhỏ vậy.
Trong mắt Nhan Trầm hiện lên một chút ý cười, anh cầm giấy ăn rồi tiến lại gần Diệp Vãn Vãn một chút, ngón tay khẽ nâng cằm cô lên rồi nhẹ nhàng lau đi vết bẩn nơi khóe miệng cô.
Diệp Vãn Vãn hạnh phúc cười tủm tỉm tận hưởng sự chăm sóc chu đáo của bạn trai, hoàn toàn bỏ qua cảm giác của trợ lý độc thân đang ngồi bên cạnh.
“Khụ…” Thư Tâm không nhịn được ho khan một tiếng, nhắc nhở: “Đây là sân bay đấy, hai người nhớ kín đáo một chút, kín đáo một chút.”
Diệp Vãn Vãn lập tức thay đổi nét mặt, bĩu môi rồi lại trở về bộ dạng không vui như lúc ban đầu, thở dài một hơi thật nặng nề.
Thư Tâm: “... Tớ xin cậu đấy, tiểu thư của tớ ơi, đừng thở dài nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT