Ánh mắt cô dừng lại trên khuôn mặt lạnh lùng của Nhan Trầm, thấy giữa mày anh hơi nhíu lại, có lẽ là thật sự thấy bọn họ ồn ào nên khó chịu, cô định đứng dậy.
Thế nhưng Diệp Vãn Vãn vừa mới nhấc hông lên được một chút thì cổ tay cô đã bị người đàn ông nắm lấy.
Anh không dùng nhiều sức, Diệp Vãn Vãn vẫn dừng lại động tác, nghiêng đầu nhìn về phía anh: “Nhan Trầm?”
Đôi mắt đen tuyền của người đàn ông sâu thẳm, nhìn thẳng vào cô.
Giọng nói của cô gái trẻ cũng nhẹ nhàng, dùng tông giọng bình thường khi nói chuyện chứ cũng không cố ý làm cho mềm mại hơn, nhưng anh nghe thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Diệp Vãn Vãn chớp chớp đôi mắt, đợi một lúc lâu, mới nghe anh lên tiếng: “Em cứ ngồi đó.”
Bốn chữ này vừa thốt ra, biểu cảm của Ngưng Ngưng lập tức trở nên khó coi, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay. Cô ta cũng muốn ngồi cạnh Nhan Trầm, nhưng lại chỉ nhận được một ánh mắt lạnh lùng như mang theo lời cảnh cáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT