“ Nhã Tịnh, đợi tớ với”.
“ Đi nhanh lên”.
Uyển Nhi chạy từng bước lớn đến chỗ Nhã Tịnh đang đợi xe buýt. Đến nơi đã hít thở sâu một cái.
“ Cậu đi chậm là chết hả?” - Uyển Nhi không nhịn được trách nhỏ Nhã Tịnh một câu.
“ Nói to lên, nói nhỏ thế làm gì?”.