Thạch Tử Minh cầm bầu rượu lên, uống một ngụm: "Đêm qua khi đến thành Tấn Dương, ngươi không nói cho ta biết, tại sao hôm nay lại bằng lòng nói ra?"
Dương Hà bất đắc dĩ: "Trương Thiên Nam là kẻ cố chấp, ta đã sớm nói với hắn trên đường đi phải hành sự khiêm tốn, nhưng khi Lâm Mãng xuất hiện, hắn vẫn theo bản năng ra tay.
Ta có thể cảm nhận được mọi người đã sinh ra cảnh giác với hai chúng ta, điều này bất lợi cho hành trình tiếp theo, vì vậy chỉ có thể thẳng thắn."
Trương Thiên Nam ở bên kia nghe vậy, túi nước đang cho ngựa uống bỗng khựng lại, sau đó lại như không nghe thấy gì, tiếp tục cho ngựa uống nước.
Thạch Tử Minh gật đầu, không hỏi thêm nữa.
Mặc dù Tần Phong ba người vẫn chưa hoàn toàn buông bỏ sự đề phòng trong lòng, nhưng khoảng cách giữa bọn họ và Dương Hà hai người quả thực đã giảm bớt......
"Vì muốn đưa bia Trấn Long về, tại sao trên đường đi vẫn cứ đi đi dừng dừng, phi ngựa thẳng đến thành Tề Nguyên, chẳng phải là an toàn nhất sao?" Bên cạnh đống lửa, Tần Phong đưa ra nghi vấn như vậy.
Dương Hà lấy từ trong lòng ra một ít thịt khô, khó khăn cắn một miếng: "Nếu kẻ địch xâm lăng thành bị tiêu diệt, hai chúng ta tự nhiên sẽ phi ngựa nhanh chóng chạy về.
Nhưng những kẻ địch đó chỉ bị đánh lui, một khi bọn chúng phát hiện bia Trấn Long bị cướp đi là giả, chắc chắn sẽ quay lại tìm kiếm bia Trấn Long thật, vì vậy trên đường đi ta mới cẩn thận từng li từng tí, như đi trên băng mỏng."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT