Lời vừa dứt, tiếng phạn âm liền dừng lại.
Trong sơn động, Dị Thú bên cạnh đài sen đá tức giận nói: "Bồ Tát, tên tiểu tử này không biết điều, cần gì phải cứu hắn!"
Trên đài sen đá, vị hòa thượng từ bi hỉ xả mỉm cười đáp: "Vị thí chủ này có lòng đại nguyện, cũng có Phật căn, nếu quy y cửa Phật, thật là một chuyện may mắn."
"Kẻ trong lòng còn vương vấn nữ nhân, làm sao có thể có Phật căn?" Dị Thú khịt mũi coi thường.
"Bất quá là bị hồng trần che mắt, chỉ cần hơi dẫn dắt một chút, liền có thể đại triệt đại ngộ. Nếu không phải như thế, hắn cũng không thể nói ra câu -- Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục."
Lời vừa dứt, chỉ thấy sau lưng hòa thượng, kim quang chói lọi, theo một chữ "Vạn" hiện ra, khoảng cách giữa hòa thượng và Tần Phong dường như biến mất.
Tần Phong hoàn hồn lại, bóng tối xung quanh biến mất, trước mắt là một mảnh thiên địa trong sáng khoáng đạt, lúc này hắn như đang lơ lửng giữa không trung vạn dặm không mây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT