Thương Phi Lan làm sao có thể quên bài thơ đó?
Đó là thơ Tần Phong tặng nàng, là bài thơ thuộc về nàng, nàng xem nó như báu vật.
Lúc này nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy pháo hoa rơi xuống như sao băng, nàng mới hiểu được ý nghĩa của hai câu thơ đầu.
“Nếu ta nói, lúc trước làm bài thơ đó là vì ta đã sớm nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm nay, nàng có tin không?” Tần Phong khẽ hỏi.
“Trong đám đông tìm kiếm nàng ngàn vạn lần, ngoảnh đầu lại, người đó lại ở nơi ánh đèn lờ mờ.”
Nghe Tần Phong nói vậy, tim Thương Phi Lan như muốn tan chảy.
Hôm nay khách khứa đông đúc, trong nhà đèn đuốc sáng trưng, chẳng phải là rất hợp với bài thơ đó sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT