Trên đường đi trong Quốc Tử Giám, Tần Phong không nghe thấy tiếng đọc sách, cũng chẳng thấy bóng dáng học trò nào miệt mài bên đèn sách.
Một đám công tử bột ăn mặc lòe loẹt, đeo đủ loại trang sức đang đứng túm năm tụm ba trò chuyện rôm rả.
Tần Phong ghé tai lắng nghe, thì ra bọn họ chẳng bàn chuyện gì khác ngoài phong hoa tuyết nguyệt, kỹ nữ thanh lâu nào xinh đẹp, cô nương nào có lòng dạ rộng lượng, tuyệt nhiên không đả động gì đến chuyện đứng đắn.
Ngay cả trong những giảng đường có tiên sinh đang giảng bài, đám người ngồi phía dưới đều ủ rũ, thậm chí có kẻ còn ngang nhiên gục xuống bàn ngủ.
Cảnh tượng này khác xa với ấn tượng của Tần Phong về những người đọc sách.
Đại Càn chuộng võ khinh văn, quả nhiên là có nguyên nhân... Hắn không khỏi thở dài.
Đi ngang qua một gian học đường, Lam Ngưng Sương bỗng khẽ kêu lên: "Cô gia, người xem, thiếu niên kia chẳng phải là người trước đó dẫn đường cho chúng ta sao? Tại sao hắn lại đứng ngoài cửa vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT