“Ngươi cố ý gọi ta lại đây, chính là vì muốn khoe khoang mình có được một tác phẩm tuyệt thế sao?” Thương Phi Lan nhíu mày.
“Sao nào, không vui sao? Lúc trước ngươi ở trước mặt ta khoe khoang thơ từ, tâm tình của ta lúc này cũng không khác ngươi là bao.” Thương Mộc khẽ đáp, ngữ khí mang theo ý cười.
Lúc đó, nha đầu này cố ý lấy ra bài thơ Hiệp Khách Hành để khoe khoang, khiến nàng ta hâm mộ không thôi, hôm nay cuối cùng cũng báo được thù.
Thương Phi Lan hừ lạnh một tiếng, không cho ý kiến.
“Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy bài thơ này quen thuộc sao?” Thương Mộc bỗng nhiên hỏi.
“Quen thuộc?” Thương Phi Lan khẽ giật mình, bài thơ này là nàng ta lần đầu tiên nhìn thấy, sao lại quen thuộc được?
Chờ đã, không đúng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT