Tần Phong rời đi chưa được bao lâu, Giang Diệp Hinh bèn cho các đệ tử Bách Hoa Tông lui ra, tò mò hỏi: “Sao muội có thể khiến hắn chủ động đi vén hắc sa của cháu gái muội? Chẳng phải thứ đó không thể tùy tiện để người khác nhìn thấy sao?”
“Tính tình con bé ấy có phần kiêu ngạo, có vài thứ rõ ràng rất thích nhưng lại không muốn tranh giành với người khác, nhìn mà ta thấy thương nó lắm.
Đã vậy, có thể giúp được gì thì giúp thôi.” Thương Mộc khẽ thở dài.
Giang Diệp Hinh như hiểu ra điều gì, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ người kia chính là ý trung nhân mà cháu gái muội gặp ở cái thị trấn nhỏ hẻo lánh kia? Sao muội biết được? Chờ đã… Là cái dây cột tóc kia!”
“Phải đấy, với con bé ấy mà nói, chủ động tặng quà cho nam nhân là chuyện xưa nay chưa từng có, có lẽ chính nó cũng không nhận ra đâu.”
“Nhưng vị công tử họ Tần kia chẳng phải đã thành thân rồi sao? Vừa rồi hắn còn nói, bài thơ kia là viết cho thê tử của hắn.”
Tuy ở Đại Càn, chuyện nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện thường tình, nhưng Giang Diệp Hinh hiểu rõ, người khuê mật có thân phận bất phàm này, nữ nhân trong nhà đều rất kiêu ngạo, không thể nào chung chồng với nữ nhân khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play