Lệ Thanh đứng trước hai người đàn ông, trái tim nàng nặng trĩu vì phải đưa ra quyết định quan trọng nhất cuộc đời. Câu hỏi nàng đặt ra đã phơi bày rõ ràng bản chất của cả hai: Minh Thiên, người từng hứa bảo vệ nàng, nhưng lại bị quyền lực và trách nhiệm ràng buộc, và Liễu Tâm, người sẵn sàng từ bỏ tất cả để cùng nàng sống ẩn dật.
Nàng nhìn Minh Thiên, vị hoàng đế ngồi trên ngai vàng, với đôi mắt buồn bã và đầy thất vọng. Hắn không cần phải trả lời câu hỏi của nàng, vì sự im lặng của hắn đã nói lên tất cả. Minh Thiên đã chọn ngai vàng, quyền lực và danh vọng – tất cả những thứ đó đã trói buộc trái tim hắn, khiến hắn không thể quay lại con đường trước kia.
“Ta từng nghĩ người sẽ là người luôn bên cạnh ta, bảo vệ ta,” Lệ Thanh khẽ nói, đôi mắt ngấn nước. “Nhưng giờ ta hiểu rằng, không phải ai cũng có thể từ bỏ tất cả vì tình yêu.”
Rồi nàng quay sang Liễu Tâm, người đàn ông sẵn sàng hy sinh cả danh vọng và quyền lực chỉ để bên nàng. Nàng nhìn sâu vào đôi mắt chân thành của hắn, cảm nhận được sự ấm áp và bảo bọc mà hắn luôn dành cho nàng.
“Liễu Tâm,” nàng nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên định, “ Chàng đã sẵn sàng từ bỏ quyền lực vì ta, vì tình yêu chân thật mà người dành cho ta. Ta tin rằng khi bên chàng, ta sẽ có được hạnh phúc mà ta luôn mong mỏi.”
Lời của Lệ Thanh như một nhát kiếm đâm sâu vào lòng Minh Thiên. Hắn ngồi đó, không thể nói lời nào. Trái tim hắn tan nát khi nhìn nàng bước đi cùng người khác, nhưng hắn biết mình không thể làm gì khác. Hắn đã chọn ngai vàng, và giờ phải chịu sự cô đơn khắc nghiệt.
Cả vương triều rộng lớn, quyền lực trong tay, nhưng không có Lệ Thanh bên cạnh, tất cả chỉ là vô nghĩa. Những bữa tiệc lộng lẫy, những quyết định trọng đại, tất cả đều trở nên trống rỗng khi hắn không còn thấy nụ cười của nàng.
Minh Thiên thường ngồi một mình trong phòng ngự thư, nhìn ra ngoài khung cửa sổ, nhớ lại những kỷ niệm khi còn nhỏ, những ngày họ bên nhau dưới tán cây cổ thụ. Nhưng giờ đây, mọi thứ chỉ là quá khứ. Nỗi hối hận dằn vặt hắn từng đêm, nhưng hắn biết rằng đã quá muộn để quay đầu.
Liễu Tâm từ bỏ ngai vàng, quyền lực và danh vọng, cùng Lệ Thanh sống một cuộc đời giản dị, yên bình nơi thôn quê. Họ sống cùng nhau trong hạnh phúc, không cần phải đối mặt với những âm mưu hay tranh đấu trong cung điện. Đối với Lệ Thanh, điều đó là tất cả những gì nàng mong muốn: một tình yêu bình yên và chân thành.
Còn Minh Thiên, vị hoàng đế cô độc, mỗi ngày đều phải đối diện với sự trống trải trong trái tim mình. Quyền lực không thể lấp đầy khoảng trống mà tình yêu của Lệ Thanh để lại. Hắn trở thành một vị vua mạnh mẽ, nhưng cũng là một người đàn ông chìm trong nỗi hối hận vô tận, mãi mãi không thể thoát khỏi bóng ma của quá khứ.