Chương 2: Thỉnh cầu của Sherlock.

 

Vì đáp ứng nhu cầu cho đông đảo người chơi, người chơi có thể chơi Thần Vực khi ngủ, mà thời gian trong không giống thời gian ngoài hiện thực, một ngày trong game bốn mươi tám tiếng đồng hồ, tức là một giờ ngoài hiện thực trôi qua thì tương đương với hai tiếng trong trò chơi.

 

Trong trò chơi bốn mươi tám tiếng là một ngày, 30 tiếng ban ngày, 18 tiếng ban đêm, vô cùng quy luật.

 

Ngoài ra, buổi tối trong hiện thực là ban ngày trong trò chơi, giúp đa số người đi làm đều có thể trải nghiệm niềm vui khi chơi game.

 

Thạch Phong vừa tiến vào Thần Vực, xuyên qua một đường hầm năm màu, sau đó đi vào một thần điện màu vàng óng.

 

Có một thiên sứ nhỏ như lòng bàn tay, vỗ bốn cánh trắng như tuyết bay đến trước mặt Thạch Phong.

 

“Người mạo hiểm, hoan nghênh bạn đến với Thần Vực, tôi là thiên sứ Gabriel, tôi sẽ giải thích cho bạn về bốn hệ lớn trong Thần Vực, chia ra thành mười hai chức nghiệp, từ đó bạn có thể chọn ra chức nghiệp thích hợp với bạn nhất.”

 

Gabriel vung tay lên, trước mặt Thạch Phong liền xuất hiện giới thiệu của mười hai chức nghiệp.

 

Mười hai chức nghiệp này phân biệt chia làm bốn hệ lớn.

 

Hệ chiến sĩ: thuẫn chiến sĩ, thủ hộ kỵ sĩ, cuồng chiến sĩ.

 

Hệ vũ khí: kiếm sĩ, thích khách, du hiệp.

 

Hệ trị liẹu: mục sư, druid, người truyền ngôn.

 

Hệ pháp thuật: nguyên tố sư, triệu hoán sư, chú thuật sư.

 

Hệ chiến sĩ chủ yếu là phòng ngự và kháng quái, hệ vũ khí chủ yếu là tấn công vật lý, hệ trị liệu chủ yếu là chữa trị, hệ pháp thuật chủ yếu là tấn công bằng các loại pháp thuật, mỗi chức nghiệp đều có phong cách chiến đấu riêng biệt, là một điểm mới trong Thần Vực.

 

Kiếp trước Thạch Phong lựa chọn kiếm sĩ trong hệ vũ khí, được vinh danh là Kiếm Ma Thuật Sư.

 

Thạch Phong đầu tư rất nhiều vào chức nghiệp kiếm sĩ này, tự nhiên sẽ không chọn chức nghiệp khác, cho nên hắn không chút do dự lựa chọn kiếm sĩ.

 

“Lựa chọn chức nghiệp hoàn tất, mời đặt tên nhân vật.”

 

“Dạ Phong.”

 

Thạch Phong lựa chọn tên giống kiếp trước.

 

“Đặt tên thành công, có điều chỉnh 15% dung mạo hay không?”

 

Thạch Phong nghĩ nghĩ, cũng không muốn rêu rao, lựa chọn điều chỉnh 15%, mặc dù bản thân không đẹp trai, nhưng hắn không muốn người khác nhận ra mình.

 

“Xin lựa chọn nơi sinh tại vương quốc Tinh Nguyệt.”

 

Lập tức trước mặt Thạch Phong xuất hiện một tấm bản đồ của vương quốc Tinh Nguyệt, bao gồm hơn mười thành phố.

 

Thần Vực là vận hành trên toàn cầu.

 

Vì đủ sức chứa mấy tỷ người chơi, bản đồ trong Thần Vực rộng bao la, tính ra gấp hai đến ba lần diện tích bề mặt Trái Đất, bao gồm rất nhiều quốc gia, chẳng qua căn cứ vào vị trí GPS của người chơi, cho nên thuộc quốc gia nào là mặc định, người chơi chỉ có thể lựa chọn thành phố trong quốc gia ấy.

 

“Thành Bạch Hà.”

 

Thạch Phong không có ý định chọn thành phố khác, trực tiếp lựa chọn nơi quen thuộc nhất là thành Bạch Hà.

 

Thành Bạch Hà là thành phố lớn thứ năm trong vương quốc Tinh Nguyệt, là thành phố quan trọng nằm phía đông vương quốc Tinh Nguyệt, không ít studio nhỏ đều thích lựa chọn phát triển ở chỗ này, tránh tranh giành cùng các công hội lớn.

 

“Xác định thành phố, người chơi sẽ được dịch chuyển đến vị trí bất kỳ trong trấn Hồng Diệp thuộc thành Bạch Hà, ba giây sau sẽ truyền tống, chúc bạn có một trải nghiệm vui vẻ.”

 

Sau đó Thạch Phong cảm thấy hoa mắt, đã được truyền tống đi.

 

Trấn Hồng Diệp, có phong cách kiến trúc thời Trung Cổ, phòng ốc chằng chịt khắp nơi, trên đường phố có rất nhiều NPC đang đi lại chuyện trò, cảm giác giống như là đi tới một thế giới khác.

 

Thạch Phong bị truyền tống đến trước giáo đường, trên người mặc một bộ giáp da màu xám, bên hông đeo một thanh kiếm dành cho người mới, dáng vẻ kiếm sĩ cực kỳ phóng khoáng.

 

“Quả nhiên vẫn tới trấn Hồng Diệp.” Thạch Phong mỉm cười, nhìn thị trấn nhỏ quen thuộc trước mắt, lòng đầy tự tin.

 

Lúc này đã có rất nhiều người chơi bắt đầu đi dạo, đối thoại với NPC, tìm kiếm manh mối nhiệm vụ, còn có một số người chơi trực tiếp ra khỏi trấn, đi ra ngoài giết quái, cả đám đều cố gắng liều mạng, chỉ hận không thể chia thời gian ra làm hai để sử dụng cùng lúc.

 

Thạch Phong không để ý đến người chơi khác, ngón tay quét nhẹ trong không trung, bảng thuộc tính người chơi lập tức xuất hiện trước mặt.

 

Nhân vật: Dạ Phong (Nhân loại).

Vương quốc: Tinh Nguyệt.

Danh hiệu: không có.

Chức nghiệp: Kiếm sĩ.

Đẳng cấp: 0.

HP: 100/100.

Lực công kích: 13.

Lực phòng ngự: 4.

Tốc độ công kích: 3.

Tốc độ di chuyển: 4.

 

Thuộc tính: Sức mạnh 5 điểm, nhanh nhẹn 3 điểm, sức chịu đựng 4 điểm, trí lực 2 điểm, tinh thần 2 điểm.

 

Thuộc tính tự do: 4 điểm.

 

Tinh thông vũ khí: tinh thông kiếm một tay +5 (cấp Học Đồ tăng sát thương kiếm một tay lên 5%), tinh thông kiếm hai tay +5 (cấp Học Đồ tăng sát thương kiếm hai tay lên 5%).

 

Tinh thông tự do: 0 điểm.

 

Thuộc tính chức nghiệp:

 

1. Thuộc tính kiếm sĩ: Tinh thông kiếm +5

 

2. Thuộc tính kiếm sĩ: Mỗi lần tăng 5 level sẽ đạt được 8 điểm tinh thông tự do.

 

3. Thuộc tính kiếm sĩ: Độ thuần thục kỹ năng dùng kiếm tăng thêm 50%.

 

Kỹ năng: Trảm Kích, loại động tác, yêu cầu kiếm, tạo ra 8 điểm sát thương, CD 5 giây, đẳng cấp kỹ năng: bậc 0 level 1 (độ thuần thục 0/300).

 

Trang bị: Áo da Kiếm Sĩ, đồ rác, độ bền 10/10, lực phòng ngự 2, đẳng cấp trang bị: level 0; Kiếm Người Mới, kiếm một tay, đồ rác, độ bền 15/15, lực công kích 3 điểm, trang bị yêu cầu 3 điểm sức mạnh, đẳng cấp trang bị: level 0.

 

Trong ba lô có mười cái bánh mì và mười bình nước, ăn bánh mì có thể khôi phục 10 điểm HP mỗi giây, uống nước có thể khôi phục 10 điểm MP mỗi giây, đều kéo dài trong vòng 10 giây.

 

Tất cả người chơi kiếm sĩ, khi bắt đầu đều có thuộc tính giống nhau, điểm khác biệt duy nhất chính là cách tăng điểm thuộc tính tự do.

 

Cứ mỗi khi người chơi lên một level, có thể đạt được 4 điểm thuộc tính tự do, theo đẳng cấp tăng lên, thì tổng số điểm cộng không giống nhau, rồi tạo thành phong cách riêng của mình.

 

Thuộc tính sức mạnh gia tăng lực công kích vật lý và khả năng mang nặng, thuộc tính nhanh nhẹn gia tăng tốc độ công kích và tốc độ di chuyển, sức chịu đựng gia tăng lượng máu và thể lực, thuộc tính trí lực gia tăng lực công kích pháp thuật và lượng MP, còn thuộc tính tinh thần gia tăng tốc độ hồi MP và lượng trị liệu, trọng điểm của từng chức nghiệp đều khác biệt.

 

Kiếm sĩ thuộc về loại chức nghiệp chuyên tấn công vật lý, người bình thường đều ưu tiên sức mạnh, trước kia Thạch Phong cũng lựa chọn như vậy, 2 điểm sức mạnh, 1 điểm sức chịu đựng, 1 điểm nhanh nhẹn, nó là lựa chọn vô cùng chính quy và tầm thường.

 

Chẳng qua ở kiếp này Thạch Phong không có ý định thêm điểm như thế nữa.

 

Thạch Phong không chút do dự bấm vào dấu cộng điểm nhanh nhẹn, cộng hết 4 điểm thuộc tính tự do vào nhanh nhẹn, thoáng chốc làm thuộc tính nhanh nhẹn tăng lên tới 7 điểm, tốc độ công kích biến thành 4, tốc độ di chuyển biến thành 5.

 

Phương pháp cộng điểm như thế này, dù thích khách nghiêng về tốc độ cũng không làm, giai đoạn đầu khẳng định sẽ ưu tiên cho sát thương, cộng vào sức mạnh để dễ thăng cấp hơn.

 

Chẳng qua Thạch Phong không nghĩ vậy.

 

Giai đoạn đầu ở Thần Vực, các chức nghiệp cận chiến, lựa chọn nhanh nhẹn mới là tốt nhất, phải chờ sau khi Thần Vực vận hành được mấy tuần lễ mới phát hiện điểm này, sau khi phát hiện thì vô số chức nghiệp cận chiến phải đấm ngực dậm chân, hộc ba lít máu, hối hận vì cộng điểm lung tung hồi đầu.

 

Sau khi cộng điểm thuộc tính xong, Thạch Phong nhìn chung quanh mình một lần.

 

Mới qua mấy phút, lại có một đống người chơi truyền tống tới đây, nên giữa quảng trường đầy dấu hiệu hình thoi màu xanh lá, tất cả đều là người chơi, che phủ hết dấu hiệu màu vàng của NPC luôn, muốn tìm NPC cũng không dễ dàng.

 

Tích tích tích!

 

Thông báo có cuộc gọi của Thạch Phong vang lên, tên người gọi tới là Hắc Vân Già Nhật, chính là Hắc Tử gọi tới.

 

“Anh Phong, tôi chọn chú thuật sư, truyền tống đến trấn Lạc Nguyệt, anh đang ở đâu?” Hắc Tử lúc này mới vào Thần Vực đang còn rất hưng phấn, hận không thể chạy nhanh nhanh đi thể hiện bản thân.

 

“Tôi ở trấn Hồng Diệp, cách trấn Lạc Nguyệt không xa lắm, cậu tới trấn Hồng Diệp rồi tôi dẫn cậu đi thăng cấp.” Thạch Phong nói.

 

“Anh Phong, anh điên rồi, anh biết khoảng cách trấn Lạc Nguyệt đến trấn Hồng Diệp rất xa không, tôi xem trên bản đồ thấy cần phải mất 7 giờ đồng hồ mới đi qua được, tôi qua đấy sẽ bị tụt hậu so người chơi khác nhiều lắm, hay chúng ta cứ thăng cấp trước, chờ đến level 10, tụ họp ở thành Bạch Hà đi?” Hắc Tử tức điên đến mức suýt ói ra máu, mười ngày kiếm mười sáu nghìn điểm tín dụng, đã đủ điên cuồng, tiến vào Thần Vực không điên cuồng thăng cấp, mà còn muốn cậu lãng phí bảy giờ đồng hồ, có đánh chết cậu ta cũng không làm.

 

“Yên tâm, tôi có thể bù lại thời gian cậu lãng phí đến đây rất nhanh.” Thạch Phong rất bình thản đáp lại.

 

Hắc Tử nghe giọng điệu của Thạch Phong tràn đầy tự tin, cậu kích động hỏi: “Anh Phong, chẳng lẽ anh được người chơi bản Close Beta cung cấp tin tức hả?”

 

Trước khi Thần Vực vận hành, đã mời không ít người chơi trải nghiệm, những người này chính là những người chơi bản Close Beta, có thể nói người chơi bản Close Beta trực tiếp nắm giữ tư liệu về Thần Vực, tuy Thần Vực đã có sự thay đổi, nhưng tin tức mà người chơi bản Close Beta biết, khẳng định hơn rất nhiều so với người chơi bình thường.

 

“Cậu cứ đoán đi, tóm lại là mau qua đây.” Thạch Phong ra vẻ thần bí cười nói.

 

Hắc Tử nghe xong kích động, biết rõ Thạch Phong khẳng định có tin tức tin cậy, bằng không sẽ không nói như vậy: “Được, anh Phong chờ tôi nhé, tôi sẽ đi ngay bây giờ.”

 

Cúp máy với Hắc Tử, Thạch Phong đi về phía một hẻm nhỏ tối tăm trong tiểu trấn.

 

Toàn bộ trấn Hồng Diệp có mấy trăm NPC, chẳng qua NPC phát nhiệm vụ chỉ có vài chục người, mà nhiệm vụ ẩn chỉ có năm cái, nhiệm vụ duy nhất chỉ có một, nhiệm vụ duy nhất là duy nhất, làm xong sẽ không có nữa.

 

Mà nhiệm vụ duy nhất ở trấn Hồng Diệp này, là sau khi Thần Vực vận hành được hai tháng mới bị phát hiện, lúc ấy dẫn tới cả thành Bạch Hà kinh ngạc, bởi vì nhiệm vụ này là duy nhất, cho nên người may mắn kia khoe khoang viết bài công lược trên diễn đàn, rất nhiều người chơi hâm mộ cực kỳ, đáng tiếc nhiệm vụ đã không còn, muốn làm cũng không làm được.

 

Ở kiếp này, Thạch Phong tự nhiên sẽ không bỏ qua cái nhiệm vụ duy nhất ấy.

 

Thạch Phong đi vào hẻm nhỏ tối tăm, khắp nơi đều là những tên ăn mày quần áo rách rưới, thấy Thạch Phong đi tới, giống như sói đói thấy thịt, rối rít vây lại, đòi xin đồ ăn.

 

Từng có người chơi cho những tên ăn mày này không ít đồ ăn, sau đó những tên ăn mày này lại muốn nhiều hơn, đã thế càng ngày càng đòi hỏi, người chơi nọ lại đều đồng ý hết, liên tiếp thỏa mãn hơn mười yêu cầu của những tên ăn mày này, đáng tiếc những tên ăn mày này không cho gì hết, thiếu chút nữa làm người chơi kia tức chết, trở thành một câu chuyện cười.

 

“Đều cút ngay cho ta!”

 

Thạch Phong hét lớn, rút ra Kiếm Người Mới, đám ăn mày không có bất kỳ năng lực phản kháng nào đều dồn dập chạy mất, trốn ở một góc.

 

Đám ăn mày tản ra, Thạch Phong đi đến một ngóc ngách, có một tên ăn mày, là một người đàn ông trung niên, ông ta không khác biệt gì mấy với những tên ăn mày còn lại, nếu muốn nói đến điểm khác biệt, thì là người đàn ông này không đi đòi đồ ăn, rất có cốt khí.

 

“Ông cần gì trợ giúp gì không?” Thạch Phong nhìn người đàn ông, hỏi khách sáo.

 

“Có thể cho tôi một ít đồ ăn sao? Tôi đã năm ngày không ăn gì.” Người đàn ông ấy nói.

 

Thạch Phong mỉm cười, nghiêm túc nói: “Rất đáng tiếc, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ông.”

 

Nếu như là người bình thường nghe được, chắc chắn nổi đóa lên mất, nhưng tên ăn mày này chỉ thở dài một hơi, không có nói tiếp.

 

“Chẳng qua, nếu ông đồng ý trả giá tương ứng, tôi có thể cho ông đồ ăn.” Thạch Phong nói.

 

Tên ăn mày ngẩng đầu nhìn Thạch Phong, ánh mắt thể hiện lòng mong đợi: “Nếu như tôi có tiền, tôi nhất định bằng lòng trả tiền mua, thế nhưng hiện giờ tôi là hai bàn tay trắng, nếu như… nếu như cậu đồng ý giúp tôi, tôi sẽ trả ơn cho cậu, cậu bằng lòng giúp tôi không?”

 

“Xin hỏi ông muốn tôi làm gì?” Thạch Phong hỏi.

 

Tên ăn mày rất chân thành nói: “Xin giúp tôi giết trấn trưởng Kroos của trấn Hồng Diệp.”

 

Trấn Hồng Diệp mặc dù là thị trấn nhỏ, nhưng trấn trưởng là cấp Tinh Anh level 15, bên người còn có vệ binh bảo vệ level 25, đã thế việc đánh chết NPC sẽ bị NPC truy nã, đánh chết trấn trưởng, không thể nghi ngờ là hành động vô cùng điên cuồng, không có người chơi nào tin tưởng đây là nhiệm vụ, rõ đang muốn người chơi đi chịu chết mà, không ai sẽ tự dưng đồng ý yêu cầu lừa bịp như vậy.

 

“Được rồi, tôi đồng ý.” Thạch Phong không chút do dự, mỉm cười đồng ý.

 

Hệ thống: Tiếp nhận nhiệm vụ duy nhất “Thỉnh cầu của Sherlock”.

 

Nội dung nhiệm vụ: Đánh chết trấn trưởng Kroos của trấn Hồng Diệp, giao kí hiệu trấn trưởng cho Sherlock, đẳng cấp của người chơi không thể vượt qua level 10.

 

Tiếp nhận nhiệm vụ xong, Thạch Phong quay người đi về hướng tòa thị chính.

 

 

Chú thích:

 

[1] Close Beta được định nghĩa là giai đoạn thử nghiệm mà hạn chế đối với các nhóm nhỏ. Ví dụ như chọn lọc ra một số lượng người đăng ký tham gia thử nghiệm nhất định sau đó phát code cho số lượng người đó để họ trải nghiệm game trước… Cái này quen thuộc đối với những ai từng săn các loại giftcode game mới mở cửa. Open Beta thì là giai đoạn thử nghiệm lớn hơn, quy mô hơn. Ví dụ như tất cả các người chơi đều được tải về để chơi và trải nghiệm không hạn chế. Close Beta trước, Open Beta sau.

 

[2] HP – Health Points hoặc Hit Points: để chỉ lượng máu của nhân vật.

 

[3] MP – Mana points: nội lực, pháp lực của nhân vật.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play