Dưới tán cây đa sum xuê cành lá, Chúc Thanh Thần chỉ nhìn Tiết Định một lát, khóe môi khẽ cong rồi xoay người đi thẳng, biến mất khỏi tầm mắt của anh.
Tiết Định có trăm tính nghìn tính cũng không thể ngờ tới Chúc Thanh Thần lại có thể biết được hành động của mình.
Vốn tưởng rằng ngày hôm qua cô đã rời đi rồi, cắn răng kiên trì không gửi một tin nhắn nào cho cô. Ông anh cũng đã nói rằng, muốn sứt đầu mẻ trán thì phải làm đến cùng, không nên nửa vời rồi giữa chừng mới nhận ra chân tình.
Nào có ngờ rằng cô còn có thể chạy tới khu nghĩa trang này.
Khựng lại ngẫm nghĩ một chút, trong đầu suy nghĩ, quay đầu nhìn chằm chằm vào Kiều Khải, ánh mắt hơi trầm xuống.
Kiều Khải nhanh chóng rời mắt quay đi, cố làm ra vẻ bản thân không biết không hay.
Tiết Định thấp giọng, "Là cậu nói với cô ấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play