Trên con đường hoang vu, đứa bé nằm trên nền xi măng lạnh lẽo. Đứa bé sáu, bảy tuổi với làn da đen bóng vì phơi nắng quá nhiều, quần áo vừa cũ vừa bẩn không nhìn ra hình dạng ban đầu, chân tay gầy nhỏ tong teo, đầu lại rất lớn, nổi bật nhất là cái bụng căng phồng.
Đây là tác phẩm của đói khát, là hình ảnh tiêu biểu của cực khổ.
Đứa bé nằm im bên cạnh đường không hề nhúc nhích. Chỉ mấy phút trước, nó còn túm lấy Chúc Thanh Thần đòi kẹo.
Chúc Thanh Thần nắm chặt gói kẹo trong tay, tiến gần đứa bé hơn một chút.
Những chiếc xe quân sự đã nghênh ngang đi xa, tiếng súng cũng đã biến mất.
Đi đến gần, cô mới thấy trên ngực đứa bé bị trúng đạn, máu chảy ra đỏ cả thân người. Hai mắt nó mở lớn, dường như đang nhìn cô, lại giống như đang nhìn lên bầu trời Israel xanh thẳm, con mắt đen trắng rõ ràng của nó chỉ còn lại sự sợ hãi.
Trong đầu cô chỉ còn hỗn loạn, tay bất chợt buông lỏng, gọi kẹo rơi xuống đất vang lên một tiếng: "Bịch."
Túi kẹo quá nặng, rơi xuống nằm im trong bụi đất.
Đứa bé không nhúc nhích, có lẽ đã chết rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT