Nhu Nhu không kém con của cô ta bao nhiêu tháng, mỗi lần được ôm ra ngoài đều sạch sẽ, mũm mĩm tròn trịa. Không giống như con trai cô ta, mặt đầy vết bẩn đen xì, nhìn là biết bà nội không chăm sóc cẩn thận.
Lý Xuân Mai ôm cháu đi một đoạn đường, không phải để nhổ rau hẹ, chỉ là để tăng số đầu người, được chia thêm chút rau hẹ.
Vì tiếc rẻ chỗ công điểm trên ruộng, con trai không đi được, con dâu lại không thấy đâu, bà ta một mình kéo bọn trẻ con đi, nhưng không ngờ lại nghe thấy những lời như vậy.
“Mày làm mẹ mà không biết tự lau đi à?”
“Mẹ! Đây là bộ quần áo mới của con!” Từ Thúy từ nhỏ chưa bao giờ được mặc một bộ quần áo mới, toàn là nhặt lại của mẹ và chị gái.
Cho đến hai năm gần đây, cô ta mới có thể tự may vài bộ quần áo mới cho mình, đẩy Lai Phúc về phía Lý Xuân Mai, lông mày nhíu chặt.
“Con bận chết đi được, mẹ đừng khiến con phải lo lắng cho cả hai đứa trẻ nữa được không?”
Lý Xuân Mai nhìn vào chất liệu quần áo trên người Từ Thúy, rồi lại nghĩ đến bộ quần áo con trai mình đang mặc, móng tay cắm vào lòng bàn tay, cảm giác đau rát khiến bà ta kiềm chế lại lời muốn nói.
Gia đình còn phải trông cậy vào con dâu, bà ta đã làm mẹ chồng cả nửa đời, bây giờ chỉ có thể cố gắng mỉm cười.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT