Giang Chi đã nói rằng anh ta là người mà Quảng Thâm tin tưởng, thế thì còn gì mà bất tiện nữa, chưa kể, Tử Thành chỉ là một đứa trẻ, đưa cậu nhóc đi cũng không sợ ai nói gì.
"Được rồi, chị dâu, cứ để Tử Thành cho em lo. Em sẽ dẫn cậu ấy lên núi hái hẹ, tối đưa cậu ấy về nhà."
"Để cho em trông là chị yên tâm nhất."
Cuối cùng Giang Chi đã "thoát" khỏi cậu nhóc, cô cúi xuống vuốt lại quần áo cho cậu nhóc, thì thầm nói vài lời bên tai.
Cậu nhóc ngẩn người trong một giây.
Giang Chi hỏi: "Nhớ chưa?"
Tử Thành nhăn mày, nhưng vẫn gật đầu, khi thấy có nhiều người xung quanh, cậu nhóc thông minh không nói gì.
Giang Chi lại cảm thấy con cháu của mình là những đứa trẻ tốt nhất trên đời: "Ngoan, về nhà thím sẽ làm đồ ngon cho cháu!"
Tử Thành ngẩng đầu nhìn cô, Giang Chi cười, nhéo nhẹ má cậu nhóc, nhẹ nhàng nói: "Làm đồ ngon dỗ dành cháu."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT