Đây là kinh doanh mà trước đây Tuân Mê không tiếc mặt mũi nhờ Quảng Thâm giúp đỡ, lại cũng là việc kinh doanh mà trước đây Đồng Chẩm làm đến nửa chừng lại bỏ chạy. Lợi nhuận lớn đến đâu, có thể thấy từ việc Tuân Mễ tức giận như thế nào. Nếu không, sau đó Tuân Mễ sẽ không mù quáng đến mức làm những chuyện đại đột như "đánh cắp gà không thành mất cả gạo."
Cát Trọng không thể không hứng thú. Anh ta lật thẳng đến phần cuối, nhìn vào giá mà Quảng Thâm đưa ra, tim lạnh đi một nửa. Anh Quảng không nói sai, chỉ riêng việc kinh doanh con đường này, anh ta nhận lấy đã thấy có chút vất vả.
"Thương vụ này, tôi không chuyển cho Tuân Mễ, chỉ chuyển cho cậu. Cậu suy nghĩ đi." Anh là người có chút lạnh lùng trong xương, trên thương trường, anh không bao giờ nói đến chuyện tình cảm. Việc cho Cát Trọng biết trước đã là tình nghĩa lớn nhất mà anh có thể đưa ra. "Chậm nhất là...." Tối nay Quảng Thâm còn phải vội vàng đi đón Giang Chi, anh chần chừ một chút: "Sáng mai, sáng mai phải cho tôi câu trả lời."
"Và, tôi muốn thanh toán bằng tiền mặt."
Cát Trọng không nhớ nổi mình đã ra khỏi nhà thế nào, anh ta chỉ nhớ mình vừa bước ra khỏi sân không được bao ℓâu, đã vội vàng tính toán số tiền có thể sử dụng ngay tại khu rừng nhỏ trước cổng.
Những người như họ, tiền hiếm khi để trong ngân hàng.
Vấn đề không chỉ ℓà an toàn hay không, mà ℓà không thể giải thích rõ ràng nguồn gốc của từng khoản tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT