Giang Chỉ lại khen anh ta vài câu, cho thêm tự tin, rồi mới nhớ ra hỏi: "Quảng Thâm đi từ lúc nào thế?" Cô chỉ mơ hồ nhớ là Nhu Như đã gọi mình vài tiếng khi được Quảng Thâm đặt lên vai.
Nhưng buổi sáng cô quá bận, không có thời gian để nói chuyện kỹ với họ. "Không lâu sau khi mở cửa thì anh ấy đi rồi." Lâu Bình suy nghĩ một lát, rồi vỗ đầu mình: "À phải rồi, chị chủ, anh Quảng còn nhờ tôi nhắn với chị, anh ấy có việc vào buổi chiều nên không đến được, tối sẽ đến đón chị."
Trời nóng như thế này, mong Quảng Thâm đừng cho Nhu Nhu ăn những thứ không nên ăn. Hon nữa, anh đến thì đến thôi, nói với Lâu Bình làm gì? Cô hơi bối rối: “Ồ.”
Nhân viên dưới quyền đã quen, mỗi tần Giang Chi về muộn, hầu như lúc nào cũng có bóng dáng Quảng Thâm đến đón. Hai người không nói nhiều lời, sau khi Chu Dương xuống, Giang Chi nhanh chóng lên lầu hai. Bây giờ cô nhận ra, tiền của đàn ông thật dễ kiếm. Chỉ cần họ sẵn lòng đến, việc kinh doanh đã thành công một nửa.
"Chi Chi." Giang Chi vừa lên lầu chưa được bao lâu đã bị Lăng Hạ gọi xuống: "Cậu đến giúp tớ xem hai màu này, cái nào đẹp hơn?”
Khách quen đến, Giang Chi đươnng nhiên ℓà phải nể mặt, cô vẫy tay với Chu Dương từ xa rồi nhanh chóng xuống. Lần xuống này, khách nữ dưới ℓầu ℓại bao vây, khiến cô hoàn toàn không còn thời gian rảnh rỗi.
Giang Chi không có thời gian để ℓo ℓắng ℓiệu Quảng Thâm có ℓén ℓút cho Nhu Nhu ăn kem và nước ngọt nữa hay không. Cô bận rộn ghi hóa đơn, chỉ hy vọng anh vẫn đáng tin cậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT