Quảng Thâm thấy vẻ mặt cô không còn u ám, khóe miệng cong lên một đường: "Rất tốt.” 
"Phải, anh hai bây giờ đã săn sàng liên lạc với chúng ta." Giang Chi phấn khởi cầm lấy phong bì: "Anh ấy còn để lại địa chỉ cho em, sau này em có thể gửi đồ cho anh ấy." 
Cô dần nhận ra, khi mình bắt đầu nỗ lực phấn đấu, mọi người xung quanh đều có vẻ như đang tiến lên. Như Hứa là vậy, Chu Dương cũng vậy, anh hai càng là như thế. Một mình ngoài xã hội, phải cố gắng bao nhiêu mới không bị đẩy ra ngoài, leo lên được đến đỉnh?
Giang Chi không biết, cô thấy xót xa, nhưng cũng cảm thấy tự hào. Những đứa con của nhà họ Giang, dù đi đến đâu cũng tạo nên một phong cảnh đặc sắc riêng. 
Giang Thiên từ nhỏ đã xuất sắc, và Giang Hoa với trình độ đọc sách hơn người cũng vậy, họ đều không phải ngoại lệ. "Đồng chí Quảng." Giang Chỉ cong mắt thành hình trăng khuyết, nốt ruồi đưới mắt lấp lánh: "Chúng ta đều đang ngày càng tốt tên!"
Quảng Thâm vươn tay ôm ℓấy eo cô, ngón tay chạm vào nốt ruồi ℓệ kia, sau một ℓúc ℓâu, cuối cùng anh nâng mí mắt, cúi đầu và nhẹ nhàng hôn ℓên.
Bên ngoài cửa sổ, một vầng trăng tròn, ánh trăng rải rác trên mặt đất, cảm giác như mọi thứ đều trọn vẹn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play