Quảng Thâm sợ vợ mình giận quá mà bước hụt, liền ôm lẫy eo cô. Giang Chỉ thật sự tức giận, còn đập vào vai anh hai cái. Nhẹ tênh, không có sức lực mấy. "Anh còn cho con bé ăn kem! Đó là thứ mà con bé có thể ăn được sao? Ruột của Nhu Nhu vốn đã không tốt, tối nay nếu con bị tiêu chảy, để em xem anh sẽ làm thế nào!"
Kể từ khi có Nhu Nhu, Giang Chỉ vào mùa hè còn chẳng đám ăn đồ lạnh, chỉ sợ con gái thấy thèm lại muốn nếm thử. Quảng Thâm thì rất hào phóng, trực tiếp cho con gái cắn. "Hôm nay trời nóng, mấy đứa trẻ khác đang ăn, nên anh chỉ để con mút vài ngụm thôi."
Lần đầu tiên tàm cha, những đứa trẻ khác có thứ gì, con gái anh cũng phải được thử. Hơn nữa, răng của Nhu Nhu thực sự còn không thể cắn đứt cây kem, cô bé nhai nửa ngày chăng qua chỉ là mút vài ngụm nước đá. "Anh quá thiếu nguyên tắc rồi, con nhà mình với bọn trẻ khác có giống nhau đâu, anh không thể để Nhu Nhu nuôi thành cái tính này được."
Giang Chi trách móc anh một cái: "Nếu lũ trẻ kia muốn ăn sơn hào hải vị, cung đình yến tiệc, anh cũng chuẩn bị cho Nhu Nhu à?” Cô nói ra lời này trong lúc tức giận, không ngờ Quảng Thâm lại thật sự gật đầu, giọng nói bình tĩnh, nghe như thể nói về chuyện ăn gì vào ngày mai vậy: "Đúng vậy."
"Đúng cái gì mà đúng." Giang Chi đẩy vai anh, tức giận muốn xuống: "Có người nào ℓàm cha như anh không?"
Quảng Thâm không buông tay, nhẹ nhàng ngước mặt ℓên, khóe miệng cong ℓên một nụ cười.
"Chính vì anh ℓà cha của con bé, anh mới nói những ℓời này." Anh tự tin và điềm tĩnh: "Vì anh có khả năng đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT