Anh nói chuyện luôn thẳng thắng, không vòng vo. Tuân Mễ là của nhà họ Tuân, nhưng nhà họ Tuân không phải của riêng Tuân Mễ. Nếu chị ta không xoay sở kịp với chiếc xe hàng, sẽ có người họ Tuân tiếp quản. Bây giờ không phải lúc để Tuân Mễ đặt điều kiện với anh, mà là lúc anh ngồi trên cao, đặt giá của mình. Tuân Mễ chỉ có thể bị động lắng nghe. Đó mới là cơ hội duy nhất để họ đàm phán. Cát Trọng không phải là người ngu, hiểu được ý của Quảng Thâm.
Họ sợ cái kết không ai còn sống sót, nhưng anh không sợ. Hơn nữa, với Quảng Thâm của ngày hôm nay, có thể cá sẽ chết, nhưng lưới chưa chắc đã rách. Những điều họ quan tâm, họ sợ mất, anh hoàn toàn không để tâm. "Anh Quảng, anh nói đi." Cát Trọng trở nên nghiêm túc, thu lại vẻ tươi cười lúc nãy.
Quảng Thâm nhìn anh ta một cái, rồi lập tức dời ánh mắt: "2:8."
Không đợi Cát Trọng kịp thở, anh bước đi, nói tiếp nửa câu sau: "Bọn tôi lấy bảy phần trăm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT