"Đứa bé ngoan." Tân Vân nhìn thế nào cũng thấy ưng: "Ngày mai mẹ được nghỉ làm, sẽ dân cháu ra ngoài nhảy nhót, đừng để cản trở việc phát triển chiều cao." Bây giờ bà ấy đã bắt đầu muốn khoe cháu gái mình.
Giang Chỉ gật đầu: "Vâng ạ."
Dù đã kết hôn vài năm, đây là lần đầu tiên Quảng Thâm ở trong phòng của vợ. Nhà họ xây to, sau khi Giang Chỉ lấy chồng, ở nhà vẫn còn một phòng của cô. "Đây là hồi còn nhỏ?"
Quảng Thâm cầm bức ảnh đặt trên đầu giường lên, Tần Vân thật sự chiều chuộng con gái, còn dùng khung hình để bao bọc nó tại. Giang Chi bế đứa bé đang quấn quýt bên chân mình tại gần xem, cảm thấy hơi hoài niệm: "Ừm. Khi em mới tên cấp hai, anh trai hình như đạt được giải gì đó, mẹ không mua được khung ở cung tiêu xã, đến khi đi mua ở tiệm chụp ảnh, tiện thể chụp cho em một tấm."
Trong khung ảnh, Giang Chi còn rất trẻ, thân hình vừa mới phát triển, tóc được buộc gọn gàng thành đuôi ngựa, mái tóc rối nhẹ che trán, đôi mắt to tròn long lanh, rất dễ thương và trong sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT