Anh ta càng thấy mình có duyên với Quảng Thâm, hiếm khi gặp được người như vậy, liền ráng sức nghĩ chủ đề để nói chuyện. Đều thất bại thảm hại. Thực sự không biết Quảng Thâm có thể quan tâm điều gì, chỉ đành huýt sáo vài tiếng, đại khái nói vài câu về việc tặng quà cho người lớn nhà gái: "Ê, anh biết chỗ nào ở công xã mình bán vàng không? Tôi định đúc một chiếc lắc tay vàng."
Quảng Thâm lấy lại tầm nhìn trong chốc lát, liếc nhìn anh ta một cái rồi nhanh chóng quay đi, thuận miệng nói một địa chỉ. Dương Phong thực sự định tặng quà, vô thức lặp lại địa chỉ hai lần.
"Cảm ơn.” Quảng Thâm vẫy tay, thấy Giang Chi đang ôm Nhu Nhu chuẩn bị đi, anh đứng thắng người đi lên, muốn đón lấy con gái. Nhưng không ngờ, cô con gái vào buổi sáng còn thân mật với mình, túc này tại như không nhìn thấy anh.
Cục cưng tựa như vẫn đang chơi trò chơi với Quảng Thâm, vếnh mông, dường như chỉ muốn hoàn toàn chui vào tòng mẹ.
"Anh ôm Phàm Phàm đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT