“Tôi thấy yên tâm lắm.” Cho đến cuối, Giang Chi vẫn không quên tăng thiện cảm cho Quảng Thâm: “Người mà anh Quảng tin tưởng nhất là cậu đó.”
Lúc Du Việt đến thì có chút căng thẳng, nhưng lúc đi chỉ còn lại sự cảm động. Vì sáng còn vội đi xe, cô không ở lại cửa hàng quần áo lâu, về nhà lấy hành lý, lại cho Lâu Bình mang mấy món bánh, hẹn gặp nhau ở cổng bệnh viện.
Giang Chi đến sớm, trước tiên đến văn phòng tìm Tần Vân, tiện thể để đồ mua ở tỉnh thành vào đó. Không ngờ, vừa vào cửa đã thấy Tân Vân vừa mới xuống bàn mổ nghỉ ngơi và Quảng Thâm ngồi đối diện. “Anh làm gì ở đây?” Giang Chỉ thực sự ngạc nhiên: “Tưởng sáng nay anh cũng bận lắm.”
“Quảng Thâm đến thăm mẹ, người ta hiếu thuận hơn cả con, cứ ba ngày tại mang hoa quả với trứng gà gì đó cho mẹ.” Tần Vân thực sự thích tính hiếu thuận của anh: “Còn con thì sao, cả ngày cũng không thấy mặt mũi.”
“Mẹ nói oan cho con rồi.“ Giang Chi để đồ mua được xuống dưới chân Tần Vân: “Con còn nói với Quảng Thâm là cuối tuần này về nhà ở luôn, nếu mẹ cứ thiên vị như thế, con sẽ không về nữa đâu.”
“Về cái gì mà về, chưa đủ bận à.“ Tân Vân nhìn Quảng Thâm một cái, nói một cách miên cưỡng: “Con với Quảng Thâm sắp phải thi rồi, đừng làm loạn nữa. Nhu Nhu còn nhỏ xíu, đi một chuyến tại về một chuyến thì bị trúng gió mất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT