“Cái gì hay ho vậy?“ Giang Chi không thực sự muốn tiếp tục nói chuyện về quá khứ với Văn Hòa, tận đụng cơ hội, cô vậy tay gọi đứa trẻ: “Nói ra thử xem.”
“Là nước ngọt!” Những ngày này đi chơi, Tử Thành đã hoàn toàn thoát khỏi kiềm chế, rời khỏi môi trường quen thuộc và thả lỏng hoàn toàn.
Một tay kéo Giang Chỉ và một tay kéo Văn Hòa, cậu nhóc dẫn họ đi về phía trước: “Nhiều người đang mua lắm, mẹ, thím, các người cũng đi nhanh lên, chú nhỏ bảo con qua đây gọi hai người đấy.” Giang Chỉ bị cậu nhóc kéo đi một đoạn, đi lên thì thấy nhiều người đứng trước cửa hàng nhỏ bên đường. Phần lớn là trẻ em, hầu hết là người lớn dẫn đến, tay cầm một chai thủy tinh màu đậm.

Dưới ánh nắng chiều, Quảng Thâm đứng dưới mái che màu xám của cửa hàng, tay đang đưa một chai thủy tỉnh đến miệng Nhu Nhu. Cô bé rất thích thứ gì đó có thể đưa vào miệng, hai bàn tay ôm lấy miệng chai, cúi đầu, muốn đưa vào miệng. Thật là tham ăn. 
“Đừng cho con bé uống cái này.” Giang Chi không uống nhiều nước ngọt, nhưng cô nhớ hồi đi học đã nghe các bạn cùng lớp nói về nó, rằng nó “mát tạnh“” và “ngọt ngào”. Miệng Nhu Nhu rất kén chọn, nếu uống cái này mà nghiện thì sẽ không muốn uống sữa nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play