Giang Chi suy nghĩ nhanh chóng, vừa định mở cửa đã nhớ ra điều mình đã hứa với cậu nhóc, xấu hổ cười: “Chắc, chắc là bánh gato?”
Nhu Nhu ngồi trong lòng cha, đôi tai động đậy, không biết là nhớ đến bánh gato hay nghe thấy tiếng anh trai bên ngoài, cô bé lập tức trở nên vui vẻ, nhích lên nhích xuống trong lòng Quảng Thâm, đôi tay vỗ võ. “Ga,gal” Lời nói của cô bé không rõ ràng, Quảng Thâm không nghe hiểu con gái đang nói là anh trai hay bánh gato, nhưng theo sức lực của cô bé, anh để con xuống. Giang Chỉ mở cửa, Tử Thành lập tức chạy vào, vô thức giơ tay đỡ lấy Nhu Nhu đang lao tới, ánh mắt lo lắng: “Thím ơi, bánh gato! Bánh gato của em gái!”
Giang Chi đã nhớ ra, gương mặt bình tĩnh, không hấp tấp. “Không sao.” Cô cố gắng giữ thể diện của mình: “Còn kịp thời gian, bây giờ chúng ta đi lấy vẫn được, đừng quá nóng vội.” Cậu nhóc cúi đầu, tin tời thím nhỏ, vất vả ôm lấy Nhu Nhu đáng yêu: “Thím ơi, cháu biết rồi.”
Quảng pThâm vỗ nhẹ vào trán cậu nhóc dễ ℓừa, ôm ℓấy Nhu Nhu nặng trịch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT