Lão Tôn giật lấy cây bút trong tay anh ta, gạch bỏ giá cả trên quyền sổ, rồi bổ sung thêm vài con số: "Tôi nhớ hồi trước cái áo này không có đắt thế đâu. Cậu không thể lợi dụng việc em gái tôi mới đến mà ra giá cắt cổ được, làm thế không hay đâu."
Ánh mắt của Đinh Đồ chuyển từ người Giang Chỉ sang phía lão Tôn, vẻ mặt ghét bỏ: “Xong chưa? Nhà mấy người làm sao có thêm một cô em gái như thế. Một thước đến một thước, bây giờ đi tới đi lui phiền phức biết bao, anh không phải là không biết đường.”
“Chính bởi vì là biết, nên tôi không thể làm như vậy.” Miệng của lão Tôn nhanh nhảu, ghi nhớ hết những lời Giang Chỉ vừa mới nói với mình, áp dụng luôn lên người Đinh Đồ: “Em gái của tôi có việc kinh doanh ở công xã đấy! Lần này tới tỉnh thành là để làm ăn lâu dài, em giai à, là làm ăn lâu đài đó.”
Hắn ta thấp giọng nói: “Em giai, tôi hơn cậu nhiều tuổi, coi cậu như em trai ruột thịt của mình. Cậu nhìn đi, chỗ các cậu làm ăn tốt, nhưng là buôn bán lẻ tẻ, còn em gái tôi là người tài có tiền trong tay.”
“Số hàng cô ấy mua trong một lần còn nhiều hơn số lượng đơn lẻ trong một tháng. Hiện giờ anh Vương không có ở đây, em giai à, nếu cậu có thể giữ chắc em gái tôi, sau này coi như mỗi tháng ăn chắc một phần doanh thu lớn rồi.”
“Anh Vương có biết thì vẫn sẽ tạo điều kiện cho cậu thôi, chúng ta làm ăn đâu phải chỉ quan tâm tới mỗi cái ở trước mắt đâu, cậu thấy có đúng không?” Đinh Đồ nhìn Giang Chi, đánh giá: “Em gái anh thật sự có cửa hàng riêng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT